TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 163

TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH

Nhất Linh

www.dtv-ebook.com

Cái Tẩy

Nếu không có một việc cần bất ngờ, thì có lẽ cả đời không bao giờ

Vượng đi tới con đường quê hẻo lánh ấy. Đã thế ô tô đương đi tự nhiên
ngừng hẳn lại. Thấy gần đây có một cái chợ và mấy lớp nhà, Vượng để mặc
tài xế chữa xe, đi rẽ xuống một con đường nhỏ, tìm quán uống nước.

Chàng vào một cửa hàng tạp hóa, đưa mắt nhìn xem có chai nước

chanh nào không. Bỗng chàng ngạc nhiên, kêu:

- Anh!

Một người mặc áo cộc trắng đương ngồi cặm cụi cho lạc rang vào

chai, ngửng nhìn Vượng một hồi lâu, rồi đứng thẳng dậy như cái máy, reo
một tiếng thật to, và cũng kêu như Vượng:

- Anh!

Vượng còn đương đứng ngẩn người nhìn bạn từ đầu đến chân, thì

người bạn đã nhảy xuống đất rồi cứ chân không chạy ra kéo tay Vượng
vào:

- Phải, tôi đây. Huy đây! "Huy địa dư" đây!

Vượng không ngờ đâu người bạn học cùng một trường với chàng đã

hai lần đi thi tú tài, nay đương ngồi cho lạc vào chai ở một cửa hàng tạp
hóa nhỏ, cạnh một chợ quê tiều tuỵ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.