TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 188

- Có, nhưng mà lan gì vậy?

- Hoa lan rừng, nở đúng nửa đêm.

Cô Sao đặt thoi xuống, rồi nhìn thẳng vào mặt Quang, nói:

- Ông có đi chơi rừng không... đi xem lan nở, và nhân tiện em đưa ông

ra suối uống nước.

Quang thấy một cô gái rủ mình đi chơi rừng đêm, lấy làm ngạc nhiên

vô cùng, song chàng nghĩ rằng người đường rừng có tính tự nhiên, chất
phác, nên sự đó, họ cho là thường chăng.

Quang để cô Thổ đi trước mình một ít. Qua mấy thửa ruộng ngô non,

hai người đến một cái khe suối, nước chảy lấp lánh như bạc sau những
ngọn cỏ đen.

Quang hỏi:

- Nước này uống có sợ sốt rét không cô?

- Không sao. Ngày nào em cũng uống. Ông trông người em tươi tắn

thế này thì đủ biết.

Quang bạo dạn tiến lên trước rồi quay lại cúi nhìn vào tận mặt cô Thổ,

mỉm cười nói đùa:

- Thử xem mặt cô Sao có tươi tắn thật không nào. Chàng đứng lặng

nhìn không chớp mắt: Màu da cô Thổ dưới bóng trăng, chàng trông trắng
mát như màu một cành hoa phong lan và đôi mắt đen phảng phất như hai
chấm đen trên cành hoa. Bỗng Quang thấy một thứ hương thơm thoảng
qua, cũng một thứ hương thơm như ban nãy.

Cô Sao nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.