TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 22

Rồi kể lại từ lúc thôi dạy học, vào trường luật, cha mẹ qua đời, ý muốn

làm những gì, tại sao lại ăn mặc thế này và tình cờ đến đây được. Cả nàng
cũng ngồi nghe rồi cũng nói:

- Thảo nào mới đầu tôi trông quen quen, hơi quen thôi. Tôi cũng hơi

mỉm cười thôi mà nói:

- Trước tôi đi dạy học ở trọ nhà cụ thời cô em còn bé. Về sau có một

hôm tôi ghé vào thăm cụ, thời họ nói đã dọn cả về quê rồi.

Ông cụ nói:

- Nhà quê tôi đây, người dưới làng Từ Lâm gần hết là người trong họ

tôi cả. Tôi cũng có nhà dưới làng, trên này chỉ là chỗ ở cho mát mà thôi.
Bây giờ ông đã đến đây, đem lòng yêu thương phong cảnh đất này thời cứ ở
đây với tôi mà làm sách. Vả ông không có ai là họ hàng nữa, thời ở đâu chả
là quê hương. Dưới làng Từ Lâm có cái trường mới mở mà chưa có thầy
giáo, để tôi nói cho họ biết ông là ai, rồi ông dạy học ở đấy, xem xét phong
tục cho tiện.

Anh ạ, thế là từ hôm ấy, ngày ngày hai buổi xuống đồi dạy học; dân

làng Từ Lâm thật là thuần hậu, càng ở lâu càng mến mà họ cũng có ý mến
tôi, học trò cũng khá đông. Những lúc tan học về, trèo lên đồi, đi qua
những vườn chè đất gồ ghề, tuy vất vả mà cái vui trong lòng thật là vô
cùng. Tôi hình như lúc nào cũng háo hức muốn làm hay cho người khác, ở
chỗ thiên nhiên này, cái lòng tôi mới có thể nảy nở ra được. Tự độ ấy mà
tôi nghĩ ra một cái ý rất hay, chốc nữa sẽ nói anh nghe.

Tôi ở một gian đầu, nhà cũng khá rộng sạch sẽ mà sáng sủa, khi đi dạy

học về lại ngồi vào bàn viết lách. Sách vở mới đầu chưa có gì, về sau tôi có
tiền gửi về Hà Nội mua, bây giờ cái thư viện cũng kha khá. Cửa sổ, chỗ cái
giường tôi nằm thời trông xuống dưới cánh đồng, xa xa dãy núi mấy chòm
cao, cây xanh trùm đến ngọn, làn khói như sợi tơ lên nền khơi. Dòng sông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.