TRUYỆN NGẮN TRINH THÁM - Trang 119

nhiên, không có những cử chỉ lả lơi như đối với hàng chục
người khác.

Khi có điều kiện ngồi bên nhau, cô cũng không bao giờ nói

hết những suy nghĩ của mình vì rõ ràng là cô không muốn để
hắn ân hận suốt đời. Họ sẽ mất rất nhiều và Hugo luôn luôn là
một mối đe dọa lớn. Béo lùn và xấu xí nên tuy có gia tài lớn, có
quyền lực trong những công cuộc kinh doanh trong bóng tối,
nhưng ít người để ý tới lão. Steve biết rõ, dưới trướng của lão có
một đội quân trung thành, chỉ một lời của ông Chủ, họ có thể
làm mọi việc theo ý của lão. Nói tóm lại, đây không phải là
người mà người ta có thể phản bội mà không bị trừng trị. Có thể
quên một người bạn hoặc một việc đã làm, nhưng không bao
giờ lão quên một kẻ thù.

Đó là tình hình trước khi xảy ra chuyện này. Mọi việc bất chợt

thay đổi hai mươi tư tiếng đồng hồ gần đây.

Tối hôm trước, hắn ngồi trong nhà Hannah, nơi mà mọi

người ít đến, nhưng hắn tới đây vì lão Hugo phải đi giải quyết
một công việc bí mật của lão. Hannah nằm dài trên sàn nhà,
khuỷu tay chống lấy má. Cô ta mặc một áo pull mỏng và một
chiếc quần nhung đen. Hai chân đánh nhịp trong không khí. Cô
ta đẹp lộng lẫy, như trẻ lại chục tuổi tuy cô mới có hai mươi
nhăm. Trước mặt cô có một cốc vốt-ka pha nước cam đặt trên
tấm thảm len màu trắng. Một ống hút nhỏ nối trong cốc rượu
và thỉnh thoảng Hannah mút từng ngụm nhỏ.

Vừa uống cô ta vừa cười với Steve. Ngồi trên ghế tràng kỷ bọc

da màu trắng, hắn ngạc nhiên nhìn cặp mắt nâu trở thành đen
mỗi khi chúng giận dữ.

— Anh yêu - Cô ta nói - Thật là đáng tiếc vì anh nghèo quá!
— Xin lỗi - Hắn trả lời - Tôi biết cái đó làm tôi nản lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.