TRUYỆN NGỤ NGÔN VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 236

Đứng chẳng xong,

Trời cao đoái nghĩ động lòng,

Ban chân cho đủ số đủ đôi,

Chó có lẻ loi,

Để chúng tôi theo kịp gót người,

Thời muôn ân, nghìn nghĩa đời đời

Nay bái bẩm.

Đơn thảo xong, Gà đọc lại cho Vịt nghe. Cả đàn bốn con nhìn nhau

nức nở khen, chịu thầy Gà văn chương hùng dũng có một không hai.

Đơn đã có rồi, nhưng làm thế nào để đệ đơn lên cho thấu đến Thiên

đình? Bốn anh cạc lại bàn đi bàn lại băn khoăn, luống nghĩ chỉ có mỗi cái
chân thấp bé, thì đi biết đến đời nào cho tới Trời. Thành con nọ đùn con
kia, con kia gá cho con nọ, rút cục chẳng con nào dám đảm đang nhận cái
trọng trách đi sứ lên tận Thiên cung cả.

Cùng kế, mãi sau có một con nói rằng:

- Gần đây, tôi nghe nói có một cái miếu thờ Thần thiêng lắm. Hay anh

em ta đến đấy kêu ngài, nhờ ngài gia ơn lên tâu Thiên đình hộ.

Ba con kia kẹc kẹc đồng thanh ưng thuận. Rồi lạch đạch rủ nhau, con

sau con trước thẳng phía đền bước tới.

Vừa tới trước cửa, đàn Vịt nghe thấy tiếng Thần đang nói gì ầm ầm

trong điện. Bốn con cùng cố lắng tai nghe, thì thấy Thần phán rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.