TRUYỆN NGỤ NGÔN VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 237

- Hương án, xưa nay, dân sự các nơi đều làm chỉ có bốn chân, dân đây

sao lại làm những tám? Ta xét ra chướng quá. Bây giờ phải mau mau tính
làm ngay lại, bỏ bớt bốn chân thừa đi.

Vịt ở ngoài nghe bập bỗng không hiểu chân hương án là chân gì,

nhưng cứ biết Thần phán phải rút bỏ bớt đi, vì thừa chân quá, mới bàn nhỏ
với nhau rằng:

- Thật là Trời xanh dun dủi. Anh em ta gặp sự quá ư may. Ta đây thì

đang thiếu chân, phải đi xin thêm, mà Thần đây lại thừa chân, muốn bỏ bớt
đi. Bất nhược bọn ta cứ liều mà kêu ngài xem sao.

Bàn rồi, bốn con rón rén và bước cả vào sân, gục mỏ xuống lạy, vừa

dâng lá đơn lên, vừa kêu nhờ Thần soi xét cho nỗi thiệt thòi của họ nhà Vịt.

Thần xem đơn xong, ôn tồn bảo:

- Giống nào có bao nhiêu cánh, bao nhiêu chân là Trời đã định từ

trước, chúng mày có kêu, cũng không ăn thua gì nữa...

Rứa mà ta thấy chúng mày khốn khổ chỉ có một chân "đi chẳng vững,

đứng chẳng yên" thì ta đây cũng là thương lắm đó. Mà ấy cũng là một dịp
may cho chúng mày: nhân tao có cái hương án thừa bốn chân, tao đang
định muốn cho rút bớt đi, vậy cho chúng mày mỗi đứa mượn một chân.
Chúng mày có bằng lòng chăng?

Còn phải nói, bốn con Vịt mừng quýnh, cùng vâng vâng, dạ dạ, cạc

cạc vang cả đền.

Thần lại dặn luôn rằng:

- Cái chân cũ của chúng mày không lấy gì làm quý hóa thì không sợ

mất trộm được, chớ như cái chân của tao cho mượn đây là chân vàng, chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.