TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 128

2000. « Nỗi ông vật-vã, nỗi nàng thở-than.

734

« Dặn tôi đứng lại một bên,

« Chán tai rồi mới bước lên trên lầu ».

Nghe thôi kinh-hãi xiết đâu :

735

« Đàn-bà thế ấy, thấy âu một người !

« Ấy mới gan, ấy mới tài,

« Nghĩ càng thêm nỗi sởn gai rụng-rời !

« Người đâu sâu-sắc nước đời,

« Mà chàng Thúc phải ra người bó tay !

736

« Thực tang, bắt được dường này,

2010. « Máu ghen, ai cũng chau mày nghiến răng.

« Thế mà im chẳng đãi-đằng,

737

« Chào mời vui-vẻ, nói-năng dịu-dàng !

« Giận dầu ra dạ thế thường,

« Cười dầu mới thực khôn lường hiểm-sâu.

738

« Thân ta, ta phải lo âu,

« Miệng hùm nọc rắn, ở đâu chốn này !

« Ví chăng chắp cánh cao bay,

« Trèo cây lâu cũng có ngày bẻ hoa !

« Phận bèo, bao quản nước sa,

2020. « Lênh-đênh đâu nữa, cũng là lênh-đênh.

« Chỉn e quê khách một mình,

« Tay không chưa dễ tìm vành ấm-no ! »

Nghĩ đi, nghĩ lại quanh-co,

Phật tiền, sẵn có mọi đồ kim-ngân.

Bèn mình giắt để hộ thân,

Lần nghe canh đã một phần trống ba.

Cất mình qua ngọn tường hoa,

Lần đường theo bóng trăng tà về tây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.