TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 129

Mịt-mù dặm cát đồi cây,

2030. Tiếng gà điếm nguyệt, dấu giày cầu sương.

739

Canh khuya, thân gái dặm trường,

Phần e đường-sá, phần thương dãi-dầu !

Trời đông vừa rạng ngàn dâu,

740

Bơ vơ nào đã biết đâu là nhà !

Chùa đâu trông thấy nẻo xa,

Rành rành « Chiêu-ẩn am » ba chữ bài.

Xăm xăm gõ mái cửa ngoài,

Trụ-trì

741

nghe tiếng, rước mời vào trong.

Thấy màu ăn-mặc nâu sồng,

2040. Giác-duyên sư-trưởng đành lòng liền thương.

Gạn-gùng ngành-ngọn cho tường,

Lạ-lùng, nàng hãy tìm đường nói quanh :

« Tiểu-thiền quê ở Bắc-kinh,

« Qui sư, qui Phật, tu-hành bấy lâu.

« Bản-sư rồi cũng đến sau,

« Dạy đưa pháp-bảo sang hầu sư-huynh ».

Rày vâng diện hiến rành-rành,

742

Chuông vàng, khánh bạc, bên mình giở ra.

Xem qua, sư mới dạy qua :

2050. « Phải nơi Hằng thủy

743

là ta hậu tình.

« Chỉn e đường-sá một mình,

« Ở đây chờ-đợi sư-huynh ít ngày ».

Gửi thân, được chốn am mây,

Muối dưa đắp-đổi tháng ngày thong-dong.

Kệ kinh câu cũ thuộc lòng,

Hương-đèn việc cũ, trai-phòng quen tay.

Sớm khuya lá bối

744

phướn mây,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.