TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 139

Từ-công sánh với phu-nhân cùng ngồi.

Tiên nghiêm

812

, trống chửa dứt hồi,

Điểm danh trước dẫn chực ngoài cửa viên.

813

Từ rằng : « Ân oán hai bên,

2320. « Mặc nàng xử quyết, báo-đền cho minh ».

Nàng rằng : « Nhờ cậy uy-linh,

« Hãy xin báo đáp ân-tình cho phu ;

« Báo ân rồi sẽ trả thù »,

Từ rằng : « Việc ấy để cho mặc nàng ».

Cho gươm mời đến Thúc-lang,

814

Mặt như chàm đổ, mình dường giẽ-giun.

Nàng rằng : « Nghĩa trọng nghìn non,

« Lâm-chuy người cũ, chàng còn nhớ không ?

« Sâm Thương

815

chẳng vẹn chữ tòng,

2330. « Tại ai, há dám phụ lòng cố-nhân ?

« Gấm trăm cuốn, bạc nghìn cân,

« Tạ lòng dễ xứng báo ân gọi là.

« Vợ chàng quỉ-quái, tinh-ma,

« Phen này kẻ cắp, bà già gặp nhau !

« Kiến bò miệng chén chưa lâu,

« Mưu sâu cũng trả nghĩa sâu cho vừa ! »

816

Thúc-sinh trông mặt bấy giờ,

Mồ-hôi chàng đã như mưa ướt đầm.

Lòng riêng mầng sợ khôn cầm,

2340. Sợ thay, mà lại mầng thầm cho ai.

817

!

Mụ già, sư-trưởng

818

, thứ hai,

Thoắt đưa đến trước, vội mời lên trên.

Dắt tay, mở mặt cho nhìn :

« Hoa-nô kia, với Trạc-tuyền, cũng tôi !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.