TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 148

« Nghe ra muôn oán, nghìn sầu, lắm thay ! »

Thưa rằng : « Bạc-mệnh khúc này,

« Phổ vào đàn ấy, những ngày còn thơ.

« Cung cầm, lựa những ngày xưa,

« Mà gương bạc-mệnh, bây giờ là đây ».

Nghe càng đắm, đắm càng say,

871

2580. Lạ cho mặt sắc, cũng ngây vì tình !

Dạy rằng : « Hương-hỏa ba-sinh,

872

« Dây loan xin nối cầm lành cho ai ».

Thưa rằng : « Chút phận lạc-loài,

« Trong mình, nghĩ đã có người thác oan.

« Còn chi nữa, cánh hoa tàn,

« Tơ lòng đã dứt dây đàn Tiểu Lân.

873

« Rộng thương còn mảnh hồng-quần,

« Hơi tàn được thấy gốc phần

874

là may ! »

Hạ-công

875

chén đã quá say,

2590. Hồ-công đến lúc rạng ngày nhớ ra.

Nghĩ mình phương-diện quốc-gia,

Quan trên nhắm xuống, người ta trông vào.

Phải tuồng trăng-gió hay sao ?

Sự này, biết tính thế nào được đây ?

876

Công-nha vừa buổi rạng ngày,

Quyết tình, Hồ mới đoán ngay một bài.

Lệnh quan, ai dám cãi lời,

Ép tình mới gán cho người thổ-quan.

Ông tơ thực nhé

877

đa đoan !

2600. Xe tơ sao khéo vơ càn, vơ xiên ?

Kiệu hoa áp thẳng xuống thuyền,

Lá màn rủ thấp, ngọn đèn khêu cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.