TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 152

« Túc khiên

894

đã rửa lâng lâng sạch rồi !

Khi nên, Trời cũng chiều người,

2690. « Nhẹ-nhàng nợ trước, đền-bồi duyên sau.

« Giá-duyên dù nhớ nghĩa nhau,

« Tiền-đường thả một bè lau rước-người.

« Trước sau vẹn cho một lời,

« Duyên ta mà cũng phúc Trời chi không ! »

*

Giác-duyên nghe nói mầng lòng,

Lân-la tìm thú

895

bên sông Tiền-đường.

Đánh tranh, chụm nóc thảo-đường,

896

Một gian nước biếc, mây vàng chia đôi.

Thuê năm

897

, ngư-phủ hai người,

2700. Đóng thuyền trực bến, kết chài giăng sông.

Một lòng chẳng quản mấy công,

Khéo trong gặp-gỡ cũng trong chuyển-vần !

898

Kiều từ gieo xuống duềnh ngân,

899

Nước xuôi bỗng đã trôi dần tới nơi.

Ngư-ông kéo lưới vớt người,

Ngẫm lời Tam-hợp rõ mười chẳng ngoa !

Trên mui lướt-mướt áo là,

Tuy dầm hơi nước, chưa lòa bóng gương.

Giác-duyên nhận thật mặt nàng,

2710. Nàng còn thiêp-thiếp giấc vàng chưa phai.

Mơ-màng phách-quế, hồn mai,

900

Đạm Tiên thoắt đã thấy người ngày xưa.

Rằng : « Tôi đã có lòng chờ,

« Mất công mười mấy năm thừa ở đây.

« Chị sao phận mỏng, đức dày ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.