TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 154

Nhìn phong-cảnh cũ, nay đà khác xưa.

Đầy vườn cỏ mọc, lau thưa,

Song trăng quạnh-quẽ

907

, vách mưa rã rời ;

Trước sau nào thấy bóng người,

Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông.

908

Xập-xoè én liệng lầu không,

909

2750. Cỏ lan mặt đất, rêu phong dấu giày.

Cuối tường gia-gốc mọc đầy,

Đi về, này những lối này ngày xưa,

Chung-quang lặng ngắt như tờ,

Nỗi-niềm tâm-sự bây giờ hỏi ai ?

Láng-giềng có kẻ sang chơi,

Lân-la sẽ hỏi một hai sự tình.

Hỏi ông, ông mắc tụng-đình,

Hỏi nàng, nàng đã bán mình chuộc cha.

Hỏi nhà, nhà đã rời xa,

2760. Hỏi chàng Vương, với cùng là Thuý Vân.

Đều là

910

sa sút khó-khăn,

Thuê may, bán viết, kiếm ăn lần hồi.

Điều đâu sét đánh lưng trời,

Thoắt nghe, chàng thoắt rụng-rời xiết-bao !

Vội han

911

di-trú nơi nao ?

Đánh đường chàng với tìm vào tận nơi.

Nhà tranh, vách đất tả-tơi,

Lau treo rèm nát, trút gài phên thưa.

Một sân đất cỏ dầm mưa,

2770. Càng ngao-ngán nỗi, càng ngơ-ngẩn đường !

Đánh liều lên tiếng ngoài tường,

Chàng vương nghe tiếng, vội-vàng chạy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.