TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 155

Dắt tay, vội bước vào nhà,

Mái sau, viên-ngoại ông bà ra ngay.

Khóc than kể hết niềm tây :

« Chàng ôi ! Biết nỗi nước này cho chưa ?

« Kiều-nhi phận mỏng như tờ,

« Một lời đã lỗi tóc-tơ với chàng !

« Gặp cơn gia biến lạ dường,

2780. « Bán mình nó phải tìm đường cứu cha.

« Dùng-dằng khi bước chưn ra,

« Cực trăm nghìn nỗi, dặn ba bốn lần.

« Trót lời nặng với lang-quân,

« Mượn con em nó Thúy Vân thay lời.

« Gọi là trả chút nghĩa người,

« Sầu này dằng-dặc muôn đời chưa quên.

912

« Kiếp này, duyên đã phụ duyên,

« Dạ-đài còn biết, sẽ đền lai sinh.

913

« Mấy lời ký-chú

914

đinh-ninh,

2790. « Ghi lòng để dạ, cất mình ra đi.

915

« Phận sao bạc bấy Kiều-nhi !

« Chàng Kim về đó, con thì đi đâu ? »

Ông bà càng nói càng đau,

Chàng càng nghe nói, càng dàu như dưa.

Vật mình vẫy gió, tuôn mưa,

Dầm-dề giọt ngọc, thẫn-thờ hồn mai !

Đau đòi đoạn, ngất đòi thôi,

916

Tỉnh ra lại khóc, khóc rồi lại mê.

Thấy chàng đau nỗi biệt-ly,

2800. Nhận ngừng

917

, ông mới vỗ-về giải-khuyên :

« Bây giờ ván đã đóng thuyền,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.