TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 77

« Cho đành lòng kẻ chưn mây, cuối trời ».

272

Tai nghe ruột rối bời bời,

Ngập ngừng

273

, nàng mới giãi lời trước sau :

« Ông tơ gàn-quải

274

chi nhau,

550. « Chưa vui sum-họp đả sầu chia-phôi !

« Cùng nhau trót đã nặng lời,

« Dẫu thay mái tóc, dám rời lòng tơ !

« Quản bao tháng đợi, năm chờ,

« Nghĩ người ăn gió, nằm sương, xót thầm.

275

« Đã nguyền hai chữ đồng-tâm,

« Trăm năm thề chẳng ôm cầm thuyền ai.

276

« Còn non, còn nước, còn dài,

« Còn về, còn nhớ đến người hôm nay ! »

Dùng-dằng chưa nỡ rời tay,

560. Vầng đông, trông đã đứng ngay nóc nhà.

Ngại-ngùng một bước, một xa,

Một lời trân-trọng

277

, châu sa mấy hàng.

Buộc yên, quảy gánh, vội-vàng,

Mối sầu xẻ nửa, bước đường chia hai.

Buồn trông phong-cảnh quê người,

Đầu cành quyên nhặt, cuối trời nhạn thưa.

278

Não người cữ gió, tuần mưa,

Một ngày nặng gánh tương-tư một ngày.

IV

Nàng còn đứng tựa hiên tây,

570. Chín hồi vấn-vít như vầy mối tơ.

Trông chừng khói ngất song thưa,

Hoa trôi-giạt thắm, liễu xơ-xác vàng.

279

Tần-ngần dạo gót lầu-trang,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.