TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 78

Một đoàn mầng thọ ngoại-hương mới về

Hàn-huyên

280

chưa kịp dãi-dề,

Sai-nha bỗng thấy bốn bề xôn-xao :

Người nách thước, kẻ tay dao,

Đầu trâu, mặt ngựa, ào-ào như sôi.

Già giang

281

một lão một trai,

580. Một dây vô-lại buộc hai thâm tình.

Đầy nhà vang tiếng ruồi xanh,

282

Rụng-rời giọt liễu, tan-tành gối mai.

283

Đồ tuế-nhuyễn

284

, của riêng tây,

Sạch-sành-sanh vét

285

cho đầy túi tham.

Điều đâu ai buộc, ai làm ?

Này ai đan dập, giật giàm bỗng dưng ?

286

Hỏi ra, sau mới biết rằng :

Phải tên xưng-xuất

287

tại thằng bán tơ.

Một nhà hoảng-hốt

288

ngẩn-ngơ,

590. Tiếng oan dậy đất, án ngờ lòa mây.

Hạ từ, van lạy

289

suốt ngày,

Điếc tai lân-tuất, phũ tay tồi-tàn.

290

Giường cao

291

rút ngược dây oan,

Dẫu là đá

292

cũng nát gan, lọ người !

Mặt trông đau-đớn rụng-rời,

Oan này còn một kêu Trời, nhưng xa !

293

Một ngày, lạ thói sai-nha,

Làm cho khốc-hại chẳng qua vì tiền.

*

Sao cho cốt-nhục vẹn-tuyền,

600. Trong khi ngộ-biến

294

tùng quyền, biết sao ?

Duyên hội-ngộ, đức cù-lao,

295

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.