TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 102

Trân-cam, ai kẻ đỡ thay việc mình ?

Nhớ lời nguyện-ước ba-sinh,

1260. Xa-xôi ai có biết tình chăng ai ?

Khi về hỏi liễu Chương-đài,

511

Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tai !

Tình sâu, mong trả nghĩa dày,

Hoa kia đã chắp cây này cho chưa ?

Mối tình đòi-đoạn vò tơ,

Giấc hương-quan

512

luống lần mơ canh dài.

Song-sa vò-võ phương trời,

Nay hoàng-hôn đã, lại mai hôn-hoàng.

513

Lần lần thỏ bạc ác vàng,

1270. Xót người trong hội đoạn-trường đòi cơn !

Đã cho lấy chữ hồng-nhan,

Làm cho, cho hại, cho tàn, cho cân !

Đã đày vào kiếp phong-trần,

Sao chi sỉ-nhục một lần mới thôi !

VI

Khách du bong có một người,

Kỳ Tâm họ Thúc, cũng nòi thư-hương.

Vốn người huyện Tích, châu Thường,

Theo nghiêm-đường mở ngôi hàng Lâm-chuy.

Hoa-khôi

514

mộ tiếng Kiều-nhi,

1280. Thiếp hồng tìm đến hương-khuê gởi vào.

Trướng tô, giáp mặt hoa đào,

515

Vẻ nào chẳng mặn, nết nào chẳng ưa ?

Hải-đường mơn-mởn cành tơ,

Ngày xuân

516

càng gió, càng mưa, càng nồng !

Nguyệt-hoa, hoa-nguyệt, não-nùng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.