TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 117

Sắm-sanh lễ-vật rước sang,

Xin tìm cho thấy mặt nàng, hỏi-han.

Đạo-nhân phục trước tĩnh-đàn,

1690. Xuất thần giây-phút chưa tàn nén hương.

Trở về minh-bạch nói tường :

« Mặt nàng chẳng thấy, việc nàng đã tra.

« Người này nặng kiếp

639

oan-gia

« Còn nhiều nợ lắm, sao đà thác cho !

« Mệnh-cung

640

đang mắc nạn to,

« Một năm nữa, mới thăm-dò được tin.

« Hai bên giáp mặt chiền chiền,

641

« Muốn nhìn, mà chẳng dám nhìn, lạ thay ! »

Nghe lời nói lạ dường này,

642

1700. Sự nàng đã thế, lời thầy dám tin !

Chẳng qua đồng-cốt quàng xiên,

Người đâu mà lại thấy trên cõi trần ?

Tiếc hoa, những ngậm-ngùi xuân,

Thân mà dễ lấy mấy lần gặp tiên !

VII

Nước trôi hoa rụng đã yên,

643

Hay đâu địa-ngục ở miền nhân-gian !

Khuyển, Ưng đã đắt mưu gian,

Vực nàng đưa xuống để an dưới thuyền.

Buồm cao, lèo thẳng cánh suyền,

644

1710. Đè chừng huyện Tích, băng miền vượt sang.

Dỡ đò, lên trước sảnh-đường,

Khuyển, Ưng, hai đứa nộp nàng dâng công.

Vực nàng tạm xuống môn-phòng,

Hãy còn thiêm-thiếp giấc nồng, chưa phai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.