TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 95

Ngậm-ngùi rủ bước rèm châu,

454

Cách tường, nghe có tiếng đâu họa vần.

455

Một chàng vừa trạc thanh-xuân,

1060. Hình-dong chải-chuốt, áo khăn dịu-dàng.

Nghĩ rằng cũng mạch

456

thư-hương,

Hỏi ra mới biết rằng chàng Sở Khanh.

Bóng Nga thấp-thoáng dưới mành,

Trông nàng, chàng cũng ra tình đeo-đai.

457

« Than ôi ! sắc nước hương trời,

« Tiếc cho đâu bỗng lạc-loài đến đây ?

« Giá đành trong nguyệt trên mây,

« Hoa sao, hoa khéo đọa-đày bấy hoa ?

« Nổi gan

458

riêng giận trời già,

1070. « Lòng này ai tỏ cho ta, hỡi long ?

« Thuyền-quyên ví biết anh hùng,

« Ra tay tháo củi, sổ lồng, như chơi ! »

Song thu đã khép cánh ngoài,

459

Tai còn đồng-vọng

460

mấy lời sắt đanh.

Nghĩ người thôi lại nghĩ mình,

Cám lòng chua-xót, nhạt tình chơ-vơ.

461

Những là lần-lữa nắng mưa,

Kiếp phong-trần biết bao giờ là thôi ?

Đánh liều nhắn một hai lời,

1080. Nhờ tay tế-độ

462

vớt người trầm-luân.

Mảnh tiên

463

kể hết xa gần,

Nỗi nhà báo-đáp, nỗi thân lạc-loài.

Tan sương vừa rạng ngày mai,

Tiện-hồng

464

nàng mới nhắn lời gởi sang.

Trời tây lãng-đãng

465

bóng vàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.