TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 96

Phúc thư đã thấy tin chàng đến nơi.

Mở xem một bức tiên mai,

466

Rành rành « tích việt »

467

có hai chữ đề.

Lấy trong ý-tứ mà suy :

1090. « Ngày hai mươi mốt, tuất thì

468

phải chăng ? »

Chim hôm thoi-thót về rừng,

Đóa trà-mi đã ngậm trăng nửa vành.

Tường đông lay động bóng cành,

469

Rẽ song, đã thấy Sở Khanh lẻn vào.

Sượng-sùng đánh dạn ra chào,

Lạy thôi, nàng mới rỉ trao ân-cần.

Rằng : « Tôi bèo-bọt chút thân,

« Lạc đàn

470

mang lấy nợ-nần yến-anh.

« Dám nhờ cốt-nhục tử sinh,

471

1100. « Còn nhiều kết cỏ

472

ngậm vành

473

về sau ! »

Lặng ngồi, lẩm-nhẩm gật đầu :

« Ta đây phải mượn ai đâu mà rằng !

« Nàng đà biết đến ta chăng,

« Bể trầm-luân, lấp cho bằng mới thôi ! »

Nàng rằng : « Muôn sự ơn người,

« Thế nào xin quyết một bài cho xong ».

Rằng : « Ta có ngựa truy phong,

474

« Có tên dưới trướng

475

vốn dòng kiện nhi.

476

« Thừa cơ lẻn bước ra đi,

1110. « Ba-mươi-sáu chước, chước gì là hơn.

477

« Dù khi gió kép, mưa đơn,

« Có ta đây cũng chẳng can cớ gì ! »

Nghe lời, nàng đã sinh nghi,

Song đà quá đỗi, quản gì được thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.