TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 161

chúng tôi đã lao qua đó. Chúng tôi phát hiện ra rằng đó là một chiếc kính
vạn hoa khiến cho mọi thứ luôn thay đổi.”

Trên thực tế, thay vì xâm nhập Liban với một vốn tri thức và hiểu biết

thật sự về xã hội cùng các diễn viên của nó, Israel chỉ đơn giản xồng xộc
lao vào với một tay là những chiếc xe tăng, đạn pháo, và máy bay, còn tay
kia là một mớ những huyền thoại – huyền thoại về tình trạng tự nhiên của
Liban với tư cách một quốc gia, về đặc trưng của các đồng minh người Cơ
đốc giáo Maron Liban của Israel, về những người Palestine, và về sức mạnh
của chính Israel để tái thiết Trung Đông. Chỉ mất có ba tháng, nhưng rốt
cuộc thì những huyền thoại đó đã phá hủy hoàn toàn tất cả vũ khí quân
dụng hạng nặng của Israel.

Điều mà người Israel không hiểu được về Liban với tư cách là một quốc

gia là Liban thật sự có hai Liban – ít nhất cũng là hai. Như tôi đã lý giải
trong phần giới thiệu, Liban thật sự được xây dựng trên sự hợp nhất giữa
những người Maron, đại diện là các giáo phái Cơ đốc giáo, và những người
Sunni, đại diện là rất nhiều giáo phái Hồi giáo khác nhau. Đó là một sự hợp
nhất hoàn toàn bình đẳng. Lý do mà đa số người Israel không hiểu được
thực tế đơn giản này là những ấn tượng sơ khai của họ về xã hội của người
Liban, mà nó được thành lập không phải là trong năm 1982 mà trong suốt
những năm từ 1930 tới 1940, khi mối giao thiệp đầu tiên được thiết lập giữa
những viên chức theo Chủ nghĩa Phục quốc ở Palestine với đại diện của
những người Cơ đốc giáo Maron ở Beirut. Nhìn bề ngoài, những người
Maron và Do Thái có nhiều điểm chung: vài người Maron coi mình như
những người Phê-ni-xi hiện đại, mang cả cộng đồng người Do Thái xứ Phê-
ni-xi quay trở lại Liban, như những gì những người theo Chủ nghĩa Phục
quốc đang làm với người Do Thái; đồng thời họ cũng phục hồi nền văn
minh Địa Trung Hải cổ xưa. Những người Maron và Do Thái khác thì coi
bản thân mình như họ hàng thân thích của “những người dẫn đường cho
nền văn minh phương Tây”, đem ánh sáng tới cho bầy người Hồi giáo Ả-
rập cùng khổ vẫn đang sống trong những Đêm trường Trung cổ. Thông qua
mối liên hệ của họ với những người Maron Liban (người Hồi giáo Liban
không quan tâm tới người Do Thái và ngược lại) một quan điểm bắt đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.