TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 299

cáo về chiến dịch bầu cử là cả hai đảng phái đều chiếu những đoạn phim
ngắn về những người Israel đang lướt trên những con sóng cỡ Waikiki trồi
lên hạ xuống ở bờ biển Tel Aviv – như thể lướt sóng là môn thể thao bình
dân ở Israel và những đoạn phim lướt sóng là chìa khóa để chạm tới được
đám cử tri không ràng buộc nắm phần quyết định của những cư dân nơi bờ
biển. Tôi nhận ra rằng chỉ lát nữa thôi những pha lướt sóng đó chính là một
phép ẩn dụ không lường trước được cho cách thức mà hai đảng phái lớn
nhất của Israel lôi kéo bằng các sự kiện và cố gắng lướt qua những lựa chọn
khó khăn ẩn dưới những con sóng.

Đương nhiên, chiến dịch bầu cử năm 1984 buộc tôi phải phỏng vấn các

chính trị gia cao cấp của Israel. Cuộc chạm trán đầu tiên của tôi là với lãnh
đạo đảng đối lập, Shimon Peres của đảng Lao động. Chúng tôi gặp nhau
trong văn phòng của đảng Lao động ở Tel Aviv hướng ra biển, ông ta bồn
chồn hút thuốc suốt từ đầu tới lúc kết thúc cuộc trò chuyện. Điều làm tôi ấn
tượng nhất về Peres là khi tôi hỏi ông về vai trò của mình với Bờ Tây và
Dải Gaza, ông ta bắt đầu lựa chọn từ ngữ rất cẩn thận, như thể đang nhón
trên đầu ngón chân để đi qua một bãi mìn. Bất chấp nhiều nỗ lực từ phía tôi
để ông ta cụ thể hơn, ông ta không sử dụng từ “thỏa hiệp về lãnh thổ”. Thế
là ông ta từ chối việc trích dẫn khi nói đảng của ông ta sẽ đổi đất lấy hòa
bình, bởi vì, như sau này sĩ quan phụ tá của ông ta nói với tôi, ông ta sợ sẽ
gây hoang mang cho các cử tri cánh hữu tiềm năng. Khi tôi hỏi ông về sự
khác biệt giữa đảng Lao động và đảng Cực hữu với vấn đề Bờ Tây và Dải
Gaza, Peres nói rằng đảng Lao động sẽ “dừng việc định cư ở những vùng
Ả-rập dân cư đông đúc,” điều này không gây ấn tượng rõ rệt với tôi về một
lựa chọn kiên quyết để giữ nguyên trạng. Mà điều gây ấn tượng với tôi
nhiều hơn là Peres nhắc tới Bờ Tây bằng ngôn từ trong kinh thánh mà đảng
Cực hữu ưa thích hơn – “Judea và Samaria”. Để đặt tên cho thứ gì đó thì
phải sở hữu nó, và dường như với tôi việc sử dụng những cái tên gọi cho
Bờ Tây của những người theo chủ nghĩa dân tộc – tôn giáo Israel cánh hữu
khó có thể thuyết phục được đông đảo người Israel từ bỏ nó.

Vài tuần sau, tôi đến phỏng vấn Thủ tướng Chính phủ Yitzhak Shamir

của đảng Cực hữu. Những nhận xét chung chung của ông ta rất khó nhớ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.