TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 317

vào lướt sóng, và hứa hẹn, nếu trúng cử, sẽ thành lập một chính phủ thống
nhất quốc gia. Có thể sẽ bình an vô sự khi một định nghĩa mới được phổ
biến thêm về sự đồng lòng đến từ một chính khách người Israel, Abba
Eban. Theo Eban, sự đồng lòng nghĩa là “mọi người đều nhất trí có tiếng
nói chung về điều mà không ai tin là cá nhân cả.”

Không có nhận thức được điều đó của người Israel thì đất nước của họ sẽ

lại trở thành gần như vô chính phủ như Liban mà thôi. Dưới chính phủ
thống nhất quốc gia được thành lập tháng Chín năm 1984, cả hai đảng
chính đều thống nhất quay trở lại với việc trì hoãn tất cả những câu hỏi khó
nhằn, và chỉ giải quyết những vấn đề được đồng tâm nhất trí như khôi phục
nền kinh tế chẳng hạn. Điều này giống như là trì hoãn tất cả các hoạt động
chính trị vậy, bởi vì chính trị là gì nếu không phải là đưa ra những lựa chọn
khó khăn, và lãnh đạo là gì nếu không phải là thiết lập những lựa chọn cụ
thể cho cộng đồng và rồi thúc đẩy từ lựa chọn này tới lựa chọn khác? Peres,
Rabin, và Shamir đã quá sợ hãi phải cố gắng dẫn dắt người Israel đi khỏi
hiện trạng của nó, quá sợ hãi phải trình cho họ hình ảnh thực tế về Bờ Tây
và rồi ngay lập tức phải dựng lên những lựa chọn không thuộc về nó.

Thực tế, các lãnh đạo Israel rơi vào hai thái cực: ôn hòa mà không có

lòng quyết tâm, và cao thượng với sự nghiệp đã mất. Shamir tuyên bố rằng
Israel phải giữ Judea và Samaria “vĩnh viễn” và cam kết rằng “khi có việc
gì xảy ra” trong tương lai sẽ trả tự do cho nhà nước của người Do Thái từ
thực tế là người Palestine có thể đông hơn người Do Thái cho đến đầu thế
kỷ XXI: Nước Nga sẽ phóng thích những người Do Thái; có một cuộc tàn
sát ở Mỹ chẳng hạn; chuyện gì chẳng có thể xảy ra. Ngược lại, Peres lại
tuyên bố rằng Israel phải và có thể làm điều gì đó với Bờ Tây và Gaza,
nhưng ông ta cam kết rằng con đường giải quyết sẽ không có thương đau.
Israel sẽ không phải giải quyết các đòi hỏi của PLO hay của bất cứ người
Palestine nào về độc lập. Hơn nữa, nó sẽ thuyết phục Jordan quay trở lại dự
phần vào Bờ Tây nhằm đem lại hòa bình trọn vẹn, nhưng chỉ sau một thời
gian quá độ rất dài nữa. Nói cách khác, Peres và Shamir không chỉ thất bại
trong việc lãnh đạo, họ thực sự đã khiến Israel trở nên câm lặng hoàn toàn:
họ khiến cho người ta tin vào những điều không thể tin, hy vọng vào những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.