ít nhất thì Chúa trời đã làm được cho chúng tôi như Người đã làm cho thế
hệ thoát được khỏi Ai Cập. Nếu ngày nay chúng tôi có thể nghe được lời
Chúa trời, hẳn Người sẽ không nói với chúng tôi những điều như đã nói với
họ phải không? Anh có thể tưởng tượng được cảnh chúng tôi tới chỗ Chúa
trời và nói, ‘Ổn rồi, ngài đã trao cho chúng tôi cả Israel, cảm ơn rất nhiều.
Chúng tôi thật sự cảm kích vì điều đó. Nhưng ngài có thể lấy nó lại. Có quá
nhiều khó khăn dính dáng vào đây. Tôi không muốn rắc rối. Tôi muốn một
cuộc sống dễ chịu cơ.’ Thì Chúa trời sẽ nói gì? Nói cho tôi biết đi, Người sẽ
nói gì?”
Việc lưu lại gần đây nhất trong hành trình khám phá thế giới tâm linh ở
Israel bắt đầu từ lễ bar mitzvah của người em họ Giora thân thiết người
Israel của tôi. Buổi lễ được tổ chức ở một giáo đường nhỏ thuộc thành phố
ven biển Ashkelon, không xa lắm so với thế giới trần tục - nông trường tập
thể được Đảng Lao động hỗ trợ - nơi cậu ta sinh ra và lớn lên. Theo lễ bar
mitzvah, cô chú tôi mời các gia đình thân thiết đi ăn trưa ở nhà hàng gần
đấy nổi tiếng với đồ ăn phong phú kiểu thôn quê. Khi người phục vụ đi tới
để nhận món ăn chúng tôi đặt, tôi băn khoăn khi thấy những món mà cậu bé
làm lễ bar mitzvah sẽ chọn cho dịp đặc biệt này. Bò thăn? Gà rán kiểu
Pháp? Có thể là bánh pizza phết kem? Giora không chọn món nào trong số
đó. Cậu biết rõ cậu muốn gì, và khi người phục vụ quay trở lại chỗ cậu ta,
cậu đã không ngập ngừng mà bỏ qua thực đơn.
“Tôi muốn thịt trắng,” cậu ta tuyên bố, sử dụng lối gọi chệch đi của tiếng
Hebrew cho món thịt lợn.
Tôi không thể kìm được tiếng cười thầm. Mười lăm phút trước chúng tôi
còn đang ở trong giáo đường mà giờ thì cậu bé làm lễ bar mitzvah đã cắn
ngập răng món thịt lợn, vốn là món nghiêm cấm tuyệt đối theo quy định ăn
kiêng của người Do Thái. Tôi không thấy khó chịu. Tôi không thực hiện
chế độ ăn kiêng. Đơn giản là tôi bị ấn tượng vì thời khắc châm biếm đó
thôi. Tôi ngẫm nghĩ tới ý nghĩa về món thịt lợn của Giora trong nhiều ngày.
Dường như nó còn hàm chứa một thông điệp rộng mở hơn, và để giải mã
được nó, tôi hỏi ý kiến giáo sĩ của tôi, David Hartman, người sáng lập và