TỨ BÌNH PHONG - Trang 17

HỒI 2

Nơi khách điếm bỗng gặp kẻ gian
Tại công đường, Địch, Kiều nghe án

Khách điếm Phi Hạc nằm trên con phố đông đúc dẫn lên một trong những
đỉnh đồi thuộc huyện Mậu Bình. Cổng vào khách điếm khá nhỏ, không phô
trương, nằm ngay cạnh một đại tửu lâu hoa mỹ.

Khác hẳn ấn tượng bên ngoài, bên trong khách điếm là một đại sảnh rộng
rãi. Phía sau quầy, một chưởng quỹ to béo, dáng ngồi oai vệ đang nhìn hai
khách nhân mới đến bằng ánh mắt dò xét. Ngắm nghía chán chê, y đẩy
cuốn sổ đăng ký dày sụ về phía hai người, yêu cầu họ điền tên tuổi, nghề
nghiệp, quê quán vào.

“Ông sợ bị cướp?” Địch Nhân Kiệt ngạc nhiên hỏi, tay chấm mực chuẩn bị
viết. Theo lệ thường, khách trọ chỉ cần điền tên và nghề nghiệp là đủ.

“Không phải,” chưởng quỹ đáp, đoạn lại đẩy cuốn sổ về phía Kiều Thái.
“Khách điếm này cũng có tiếng trong vùng, ta phải chọn lựa khách nhân.”

“Tiếc là thân mẫu ngươi lại không được lựa chọn hài tử mình sinh ra,” Kiều
Thái mỉa mai đáp, đặt tay nải xuống sàn, cầm bút lông lên.

Địch Nhân Kiệt đã điền xong, “Thẩm Mặc, thương lái, 34 tuổi, đến từ Tịnh
châu.” Kiều Thái nguệch ngoạc điền bên cạnh, “Châu Đại, phụ tá cho
Thẩm tiên sinh, 30 tuổi, đến từ kinh thành.”

Địch Nhân Kiệt trả trước tiền trọ ba ngày. Một tiểu nhị ăn mặc sạch sẽ gọn
gàng dẫn khách đến một căn buồng sáng sủa, bài trí ngăn nắp ở đệ tam viện
tử, cách xa những ồn ào của phố xá bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.