TỨ BÌNH PHONG - Trang 84

tiểu nhị đang nằm ngủ gục giữa quầy, phía kệ trên cùng là hũ rượu của Bài
Quân. Y cầm lấy mang ra bàn.

Rượu đã được rót đầy chén, Địch Nhân Kiệt mân mê chòm râu nói, “Quân
Sơn, có thể ngươi là một bậc thầy đạo chích, nhưng mấy trò vặt vãnh đó
còn lâu mới sánh được với những việc chúng ta đã làm. Để ta kể cho ngươi
nghe một vài phi vụ. Ngươi biết không, hồi ở Từ châu, bọn ta…”

“Ta không có hứng thú nghe chuyện của ngươi!” Quân Sơn ngắt lời. “Việc
các ngươi làm hoàn toàn dựa vào chân tay võ biền, việc của ta mới là dùng
đầu óc. Phải mất khá nhiều năm mới có thể thành đạo tặc có nghề được.”

“Nhảm nhí!” Địch Nhân Kiệt thốt lên. “Đến ta thậm chí cũng có thể mở
khóa cửa từ bên ngoài. Một khi đã vào được bên trong nhà rồi, ngươi sẽ
khống chế chủ nhà, rồi nhã nhặn hỏi xem họ để của báu ở đâu rồi lấy thôi.
Chả có gì là khó cả.”

“Chính ngươi mới là đồ vớ vẩn,” Quân Sơn tức giận đáp. “Phương pháp
của ngươi thật quá tầm thường và ngu ngốc. Ngươi có thể thành công một,
hai lần, nhưng tai tiếng sẽ lan nhanh và thế là ngươi bị bắt. Ta có phương
pháp của riêng ta, đã được tôi luyện suốt ba mươi năm qua mà chưa từng bị
tóm lần nào, dù ta có hoạt động thường xuyên trong trấn này suốt bao năm
liền.”

Địch Nhân Kiệt nháy mắt với Kiều Thái.

“Gã này lại ba hoa khoác lác đấy nhỉ?” Ông hỏi. “Có hẳn phương pháp bí
truyền, mà sư phụ lại chỉ truyền cho đồ đệ vào ngày thứ chín của tuần trăng
cơ đấy.”

“Các ngươi đúng là một cặp du côn thô lỗ! Có cho các ngươi biết tuyệt
chiêu cũng chả ăn nhằm gì. Các ngươi sẽ chả bao giờ học theo ta được
đâu,” Quân Sơn khinh khỉnh nói. “Đầu tiên ta do thám căn nhà trong vài
tuần, tìm hiểu những người sống ở đó và thói quen của họ. Ta bắt chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.