TỨ BÌNH PHONG - Trang 99

“Ngươi không cần phải ngạc nhiên vậy,” Bài Quân nói với Địch Nhân Kiệt.
“Đám ăn mày này cũng kiếm khá lắm. Một ngày nào đó ngươi cũng nên
thử xem sao.”

Địch Nhân Kiệt đang lầm rầm gì đó. Diễn biến sự việc đã hoàn toàn vượt
ngoài dự đoán. Thật khó có khả năng có một đôi hoa tai nào khác giống hệt
như này tại Mậu Bình. Như vậy, Đặng phu nhân ắt hẳn có một nhân tình bí
mật. Điều này thực sự ngoài sức tưởng tượng. Ông hỏi lão ăn mày, “Lão có
chắc đã nhìn thấy nữ nhân kia đeo đúng đôi hoa tai này?”

“Đừng coi thường ta. Mắt ta có thể quáng gà lúc này lúc khác khi trời trở
gió nhưng chắc chắn vẫn tinh hơn mắt ngươi nhiều.”

“Mắt Toét nhà người biết việc đấy!” Bài Quân sốt sắng nói. “Giờ ngươi hãy
đi điều tra xem gã thanh niên đó là ai, chắc chắn đấy là hung thủ. Trông hắn
ra sao hả Mắt Toét?”

“Một nam nhân bảnh chọe, có vẻ là một con sâu rượu, vì mặt hắn đỏ ngầu.
Ta chưa từng thấy hắn ở đâu khác.”

Địch Nhân Kiệt chầm chậm lắc đầu, quay sang nói với Bài Quân, “Ta phải
đến kỹ quán đó thẩm vấn từng người một mới được.”

Bài Quân bật cười hô hố. Y huých sườn Địch Nhân Kiệt nói, “Ngươi nghĩ
mình vẫn còn là bộ đầu oai phong hay sao? Bắt bớ, tra tấn, đánh đập và thế
là bọn tội nhân tự động khai ra hết? Nghĩ xem mụ tú bà sẽ làm gì khi ngươi
đến quát tháo thẩm vấn hả? Hay là mời ngươi vui vẻ mấy lượt với các muội
tử chăng?”

Địch Nhân Kiệt chợt tỉnh ngộ. Mọi việc diễn ra nhanh quá, khiến ông suýt
mắc sai lầm.

Bài Quân nghiêm túc nói, “Cách duy nhất có thể do thám là ngươi nên đi
cùng với Cẩm Chướng đến đó thuê buồng như khách làng chơi thường tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.