TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 119

điên. Vào cái thời điểm mà anh đang cố phất lên, mà một nửa bao bột mì
cũng đem lại cho anh năm trăm ngàn đô-la thì việc phóng tay cho không
một cô vũ nữ và một cha cố hai chục bao bột mì là gì nếu không phải là sự
điên rồ. Nhưng đó là cung cách xử sự của anh.

Tiền bạc đối với anh chỉ là thước đo. Ðối với anh chỉ có cuộc chơi là đáng
kể mà thôi. Việc sở hữu hàng triệu đô-la cũng chẳng làm anh thay đổi. Có
chăng là nó đã khiến anh lao vào cuộc chơi một cách nhiệt thành hơn. Là
một con người luôn luôn điều độ trừ những trường hợp hiếm hoi, bây giờ
tuy có đủ điều kiện để nhậu nhẹt thoả chí vào bất kỳ lúc nào, anh lại càng
uống rượu ít đi. Cái thay đổi triệt để nhất bây giờ là, ngoại trừ những lúc
phải bám đường, còn thì anh không tự nấu ăn nữa.

Một tay thợ mỏ hết thời bây giờ sống cùng với anh trong căn phòng làm
bằng gỗ ghép của anh và nấu ãnh cho anh. Nhưng thức ăn thì vẫn thế, vẫn
thịt muối, đậu, bột, mận, quả khô và gạo. Ngay cách ăn mặc cũng vẫn như
xưa, vẫn quần bảo hộ, vớ Ðức, ngày da đanh kiểu thổ dân, áo sơ mi dạ, nón
lông thú và áo choàng may bằng vỏ chăn.

Trong mùa đông năm 1896 đó, khu Dawson phát triển rất nhanh. Tiền đổ
vào túi Ánh Sáng Ban Ngày nhờ việc bán những lô đất mà trước kia anh đã
mua với giá rẻ để dân đổ về đây dựng nhà. Có tiền trong tay, anh lập tức
đầu tư nó vào chỗ khác để sinh lợi. Thật ra việc dùng hết tiền mới kiếm
được đầu tư cả vào những chuyện khác để sinh lời như vậy đất nguy hiểm,
nhất là ở vùng không có mỏ mà chỉ và có vàng lẫn trong đất như vậy.
Nhưng Ánh Sáng Ban Ngày lao vào cuộc chơi mà mắt vẫn mở to.

- Các cậu cứ đợi cho đến khi ngoài kia biết tin trong này đang khai quật
được vàng, - anh nói với mấy người bạn cố cựu lúc đang ngồi trong quán
Sừng Hươu - Ðến mùa xuân năm sau thì tin đó mới lọt được ra ngoài. Lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.