TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 210

quanh, trong lòng anh cảm thấy rõ rệt như vậy. Tuy thế, anh cũng chỉ mới
cảm nhận điều đó mà thôi chứ không suy nghĩ nhiều về nó.

- Hệt như thể mình đang đi lạc vào một khu nào xa lơ xa lắc ấy, - Ánh Sáng
Ban Ngày tự nói thầm. Nhưng chốc anh lại đưa mắt nhìn về phía cây hoa
loa kèn tuyệt vời mọc bên bờ suối.

Anh cột ngựa rồi đi lang thang hết ngọn đồi này đến ngọn đồi khác. Trên
đỉnh các ngọn đồi này là những cây vân sam già hàng thế kỷ, còn ở sườn
đồi thì mọc đầy những cây sồi, cây madrono và những cây nhựa ruồi địa
phương. Nhưng trong cái vực sâu thẳm nhỏ như sợi chỉ chạy quanh các
ngọn đồi chỉ thấy toàn những cây gỗ đỏ. Ở khu này không có đường cho
ngựa chạy. Anh bèn lộn trở về chỗ cây hoa loa kèn bên bờ suối. Tay dắt
ngựa, lúc lúc lại bị trượt té, anh cố đi ngược lên ngọn đồi lớn.

Trên suối lối anh đi mọc đầy những bụi cây dương xỉ rừng cây mọc dọc
theo sườn đồi đan kết và nhau thành vòm. Niềm vui và sự ngọt ngào tinh
khiết cứ len vào các giác quan của anh.

- Chỗ này chắc chắn hơn hẳn các vùng đất miền quê khác và khu nhà gỗ
một tầng ở công viên Menlơ, - anh nói to - Nếu có lúc nào mình thấy thích
cảnh sống ở đồng quê nhất định mình phải trở lại chỗ này. Trở về căn trại.
Ánh Sáng Ban Ngày lên ngựa rời khỏi khu trại đó đến những hẻm núi và
sườn dốc hoang dã xa hơn nữa. Lúc này anh chỉ muốn leo lên núi Sonoma.
Ba giờ sau anh đã lên đến đỉnh, người mệt nhoài, mồ hôi nhễ nhại, quần áo
rách toạc, mặt và tay trầy trụa. Tuy vậy, mặt anh lộ vẻ hứng khởi chưa từng
thấy, và mắt anh lóng lánh. Anh cảm thấy niềm vui tội lỗi của một cậu học
trò trốn học. Cái canh bạc lớn ở San Francisco như đã xa lắm rồi. Thật ra
trong anh còn có một cái gì lớn lao hơn niềm vui tội lỗi đó nữa. Anh cảm
thấy như thể đang được tẩy rửa. Ở đây không có chỗ cho những sự bẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.