TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 256

được. Tôi cô độc. Không phải tôi nói thế để mong cô xót thương cho tôi
đâu. Tôi nói thế cốt để cô hiểu rằng hai lần cưỡi ngựa chung với cô vừa qua
đối với tôi có ý nghĩa như thế nào mà thôi. Nên bây giờ tôi hy vọng là cô sẽ
không bực mình nếu tôi hỏi tại sao hai Chủ nhật vừa qua cô đã không cưỡi
ngựa nữa.

Anh ngừng nói và chờ đợi, cảm thấy mình hết sức lố bịch nên người nóng
ran lên, mồ hôi đọng thành hột lấm tấm trên trán. Nàng không trả lời ngay
nên anh phải băng ngang căn phòng để kéo tiếp cửa sổ cho cao hơn.

- Em có cưỡi ngựa đấy chứ, - nàng trả lời - Có điều là em đi hướng khác
thôi.

- Nhưng tại sao…? - anh cảm thấy không hỏi được cho trọn câu - Cô cứ
thẳng thắn nói với tôi đi anh nài nỉ - cũng như tôi đã thẳng thắn với cô vậy?
Tại sao cô không cưỡi ngựa ở vùng đồi Piedmont nữa vậy? Tôi đã tìm cô
khắp nơi.

- Lý do chính là ở chỗ đó, - nàng cười, và đưa mắt nhìn thẳng vào mắt anh
trong vài giây, rồi cúi xuống - Chắc ông phải hiểu điều đó, thưa ông
Harnish.

Anh lắc đầu buồn bã:

- Hiểu mà cũng không hiểu. Tôi quen với nếp sống thị thành chưa được bao
lâu. Có những điều mà người ta không được quyền làm. Tôi sẽ không làm
những điều đó chừng nào mà tôi không muốn.

- Còn khi ông muốn thì sao? - nàng liền hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.