TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 258

Ánh Sáng Ban Ngày nghĩ như thế khi nhìn thấy vẻ bối rối đầy nữ tính của
nàng, thấy cái đường nét tròn lẳn của thân hình và vòng ngực phập phồng
cũng như màu đỏ ửng trên đôi má nàng.

- Rất tiếc là tôi đã làm cho cô phải bỏ chỗ cưỡi ngựa mà cô thích vì sợ.

- Ông chẳng làm cho em sọ được đâu, - nàng phản ứng có vẻ gay gắt - Em
chẳng phải là một cô nữ sinh ngờ nghệch nữa. Em đã sống một thân một
mình lâu lắm rồi, mà chẳng thấy sợ hãi ai cả. Chúng ta đã cùng cưỡi ngựa
suốt hai Chủ nhật rồi, và chắc là cả ông lẫn con Bob cũng đã không làm em
sợ được. Vấn đề không phải như vậy. Thân em thì em chả cần gì, nhưng
thiên hạ thì cứ bắt người ta phải giữ lấy thân người ta. Rắc rối là ở chỗ đó.
Thiên hạ sẽ bàn tán nếu em cứ tiếp tục gặp ông và cưỡi ngựa với ông ở
vùng đồi ấy vào ngày chủ nhật. Nói ra thật tức cười, song nhất định là họ sẽ
bàn tán. Em có thể cùng cưỡi ngựa với bất kỳ một nhân viên nào khác ở
đây và thiên hạ sẽ bỏ qua không thèm để ý. Nhưng với ông thì khác.

- Nhưng thiên hạ thì cần gì phải xía mũi vào chuyện đó cơ chứ? - anh cao
giọng nói.

Nói như vậy thì lại càng khó hơn nữa. Giống như thể là bản thân mình thì
không thấy có gì là tội lỗi. Vậy mà lại cứ lén lén lút lút ở những chỗ ít
người qua lại với cảm giác là mình đang phạm tội ấy Điều đó còn tệ hại và
hèn nhát hơn là cứ công khai.

- Đi ăn trưa với tôi vào một ngày nào đó, - Ánh Sáng Ban Ngày đoán trước
được ý nàng nên nói như vậy.

Dede gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.