TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 288

kia vào tận Oakland. Vậy mà so với số đất tôi sẽ mua thì dãy đồi ấy cũng
chả thấm vào đâu cả.

Anh ngừng nói, vẻ đắc thắng.

- Ông làm tất cả chuyện đó chỉ để biến một phút thành hai phút thôi ư? -
Dede hỏi và phá lên cười vui vẻ khi thấy anh làm bộ ra vẻ bí mật.

Anh nhìn nàng ngây ngất. Cái kiểu hất đầu về phía sau trong lúc cười của
Dede có vẻ bộc trực như một chàng trai. Ngay cả hàm răng của nàng cũng
làm anh thích thú, bởi vì tuy không được nhỏ nhắn lắm, song hàm răng đó
đều và chắc và hoàn hảo đến độ anh cho rằng chưa bao giờ được thấy ai có
hàm răng đẹp, trắng và sạch đến như vậy. Anh đã bỏ ra nhiều tháng trời để
so sánh hàm răng đó với hàm răng của những người đàn bà mà anh gặp.

Chờ cho nàng cười xong anh mới tiếp tục nói.

- Cái hệ thống phà từ Oakland qua San Francisco là hệ thống chậm chạp tệ
hại nhất nước Mỹ. Cô phải qua đò mỗi ngày. Như vậy là một tuần sáu ngày,
một tháng là hai mươi lăm ngày, và một năm là ba trăm ngày. Cứ mỗi lượt
đi hoặc về như vậy thì có mất bao nhiêu thời gian nào? Ít ra cũng phải mất
bốn mươi phút, ấy là nếu cô may mắn đấy. Tôi sẽ chở cô qua trong vòng
hai mươi phút thôi. Như vậy không phải là làm một phút biến thành hai
phút thì là gì nào. Mỗi một lượt như vậy tôi sẽ tiết kiệm cho cô hai mươi
phút, mỗi ngày đi về như vậy tôi sẽ tiết kiệm cho cô hai mươi phút, mỗi
ngày đi về như vậy là bốn mươi phút, nhân với ba trăm ngày thì dược mười
hai ngàn phút mỗi năm. Vậy mà mới chỉ tiết kiệm cho có một mình cô thôi
đấy nhé, mới có một người thôi đấy nhé. Xem nào như thế là được cả thảy
hai trăm giờ. Nếu tôi có thể tiết kiệm mỗi năm hai trăm giờ cho hàng ngàn
người khác thì đó cũng là một kiểu trồng trọt phải không nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.