TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 320

- Tôi thật không hiểu gì cả. Cô nói là càng hiểu và càng thích người đàn
ông thì cô lại càng không muốn lấy anh ta. Tôi đoán có lẽ ý cô cũng giống
cái câu người ta thường nói là "Quen quá hoá khinh"?

- Không, không đâu, - Dede thốt lên, nhưng trước khi nàng kịp nói tiếp thì
có tiếng ai đó gõ cửa.

- Mười phút thế là hết! - Ánh Sáng Ban Ngày nói.

Trong lúc Dede ra ngoài, Ánh Sáng Ban Ngày đảo cặp mặt mắt tinh tường
như của thổ dân khắp căn phòng. Anh có ấn tượng mạnh mẽ về cái vẻ ấm
cúng, thoải mái và đẹp đẽ của căn phòng, nhưng anh không thể phân tích
rành rọt do đâu mà có cái vẻ ấy. Vẻ giản dị của căn phòng cũng làm anh
thích thú. Anh thấy rõ đó là vẻ giản dị đắt tiền, bởi vì phần lớn đồ đạc là do
người cha để lại sau khi phá sản và chết. Chưa bao giờ anh hiểu được giá trị
của một sàn nhà gỗ đơn sơ trên có trải vài bộ da chó sói. Thật ra trông nó
có vẻ đẹp hơn bất kỳ một tấm thảm nào trên thế gian này. Anh nhìn cái tủ
sách có chứa đến vài trăm cuốn sách một cách nghiêm trang. Đấy là cả một
bí hiểm. Anh không thể hiểu được tại sao người ta lại có nhiều điều để viết
đến thế. Viết và đọc sách không giống với làm việc mà anh vốn là một
người ưa hoạt động nên chỉ khi nào làm một cái gì đó thì anh mới hiểu
được mà thôi.

Tia nhìn của anh chuyển từ bức tượng Thần Vệ Nữ khom mình sang chiếc
bàn nhỏ trên có để một bộ đồ trà mỏng mảnh đẹp đẽ rồi sang cả chiếc ấm
và đồ hâm thức ăn bằng đồng sáng nhoáng. Anh còn lạ gì với những đồ
dùng hâm thức ăn nữa, nên vừa nhìn thấy chúng là anh nhận ra ngay, và
anh tự hỏi không biết là nàng có hay dùng chúng để chuẩn bị bữa ăn đêm
cho mấy anh chàng sinh viên đại học trẻ tuổi mà anh đã từng nghe thiên hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.