TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 254

có em gái của tiểu thư làm chứng thấy cô bên ngoài phòng họ vào khoảng
thời gian trước giờ ăn tối.

Rowena thở gấp. “Khi nào cơ?”
“Trước bữa tối,” Mary trả lời. “Đó là lúc họ không tìm thấy sợi dây,

nhưng lại cho rằng vẫn còn nhìn thấy nó một giờ trước đó.”

“Vậy họ vẫn còn thấy nó vào cuối giờ chiều phải không?”Rowena nóng

ruột hỏi.

“Ừ, họ nói vậy”
Rowena nhoẻn miệng cười, nàng gần như ôm chầm lấy Mary Blouet, rồi

sau khi sự nhẹ nhõm qua đi, nàng làm thế thật.

“Coi nào”, Mary càu nhàu, dù không khó chịu. “Chuyện này là sao?”
“Vì đã cho tôi một ngày làm biếng mà không nói với ai hết, điều đó sẽ

chứng minh tôi vô tội trong cáo buộc của Beatrix.’

“Ta không hiểu gì cả, nhưng ta thật mừng khi nghe vậy, nhưng đội bảo

vệ vẫn đang tìm cô, sao cô xuống được tới đây mà không ai chặn lại?”

“Có lẽ do tôi đi cùng Warrick nên mọi người nghĩ anh ấy giải quyết được

vấn đề rồi.”

“Ngài ấy đã trở về rồi sao?”
“Đúng vậy.” Rowena cười toe toét. “Và anh ấy kêu tôi đi ăn nên tốt nhất

tôi tuân theo. Lạy chúa tôi nghĩ mình đang đói khủng khiếp. Tôi cũng cần
kêu chuẩn bị nước tắm và một bình rượu từ Tures.”

“Cô đi ăn đi, tôi sẽ coi chuyện nước tắm và rượu giùm cho.”
“Cám ơn, thưa bà”
“Mary” người phụ nữ lớn tuổi hơn nói trong lúc cũng cười toe toét.

“Đúng vậy, tôi nghĩ cô có thể gọi tôi là Mary được rồi”

Khi Rowena bước vào đại sảnh một lúc sau đó, nàng ôm bình rượu trong

tay như đang ẳm em bé. Bước chân nàng không còn chút ngập ngừng nào
và nàng đã cười với Warrick ngay khi đến gần gã.

Gã chẳng thấy dễ chịu khi đã nghe lời tố cáo rồi. Thậm chí Beatrix

không chờ đến khi gã ngồi vào bàn mới nói mà nó đã theo chân gã vào tận
phòng ngủ kể lể mọi tình tiết trong khi gã thay đồ và lau khô tóc. Giờ ả nha
đầu tóc vàng của gã cho thấy dường như nàng ta có bí mật nào đó muốn kể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.