TÙ NHÂN CỦA HAM MUỐN - Trang 296

‘Khi sao?’
‘Nó chẳng liên quan’
‘Nó có. Khi D’Ambray đánh bà ấy phải không?’
‘Bà nói với ngài thế sao?’
‘Đúng và còn nhiều nữa. Sao nàng không cho ta biết hắn đã đe dọa nàng

bằng mạng sống của bà ấy?’

Mắt nàng mở lớn rồi bừng lên ngọn lửa xanh lấp lánh.
‘Ngài dám hỏi tôi thế sao? Ngài chịu nghe lí do ư? Đừng bao giờ đưa ra

một lời bào chữa nào cho những gì nàng đã làm’ – Đó là lời của ngài, thưa
lãnh chúa.’

Gã nhăn mặt. ‘Ta biết, lúc đó có lẽ mọi chuyện sẽ không khác đi nếu ta

biết. Ta đã rất tức giận. Nhưng giờ nó rất có ý nghĩa.’

Gã ngần ngừ sau đó, nhưng gã muốn biết. ‘Hắn đã ép nàng làm gián điệp

với ta phải không?’

‘Tôi đã bảo ngài, hắn chưa bao giờ nghĩ vậy. Hắn chỉ mãi suy nghĩ tìm

cách chống lại ngài với số qưân mà hắn giành được.’

Warrick dựa lưng vào cánh cửa đã đóng, mặt gã ảm đạm. ‘Vậy ra ta đã

sai lầm quá nhiều. Lạy Chúa, nàng vô tội trong mọi chuyện, thậm chí cả
chuyện lừa bịp ta buộc tội nàng thời gian qua.’

Rowena nhìn gã đầy hoài nghi. ‘Vô tội trong tất cả ư? Tôi đã cưỡng bức

ngài. Ngài quên rồi sao?”

‘Không, ta đã tha thứ cho nàng điều đó, nhưng..’
‘Ngài tha thứ khi nào?’ nàng hỏi. ‘Tôi chẳng nghe lời nào về chuyện đó.’
Gã quắc mắc trước lời cắt ngang và sự chậm hiểu của nàng. ‘Nàng biết

chính xác khi nào mà, nha đầu. Đó là cái ngày nàng xin ta đặc ân một đêm
không ngủ’

Màu sắc hun nóng má nàng. ‘Ngài có thể ám chỉ thế’ nàng càu nhàu, chỉ

nói tiếp khi nhớ lại những ngày qua. ‘Nó chẳng có nghĩa gì nữa cả.’

‘Nàng nói đúng. Chẳng có ý nghĩa gì khi không còn gì để ta tha thứ.

Nhưng có nhiều điếu nàng cần tha thứ cho ta. Được không?’

‘Nàng trừng mắt nhìn gã một lúc rồi nhún vai hờ hững. ‘Đựơc thôi. Ngài

được tha thứ. Giờ tôi đi gặp mẹ được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.