TƯ PHÀM - Trang 139

Quân."

Trên ghế có một kẻ ngồi điềm nhiên bất động, tóc đen như mực, diềm

mão cũng là đen, áo lụa màu đen nửa đểm không trang trí, ngay cả ánh lụa
trên vải vóc dường như cũng mang theo sắc tối, giữa quang ảnh đan xen,
nửa phần tối tăm nửa phần thương hại.

Hắn không hề đứng lên, ngồi trên ghế nói: "Tại hạ đứng đầu Địa Phủ."

Âm điệu cũng là tử khí đến không mảy may dao động.

Thấy Úc Dương Quân chỉ là khẽ gật đầu một cái, không có ý tứ mở

miệng. Hắn mới lại chậm rãi nói một câu: "Thiên Quân quấy rầy an bình
của phủ ta."

Úc Dương Quân nhướn mày, lạnh giọng nói: "Bổn quân đến tìm

người."

Trên mặt như có nụ cười hé mở, nổi bật trên ánh sáng lục trong veo

bốn phía, có cảm giác âm trầm nói không nên lời. Người nọ nói: "Trong
Địa Phủ chỉ có quỷ, người sống đến nơi này cũng phải biến thành quỷ."

Úc Dương Quân nghẹn lời, trên mặt không khỏi dâng lên vài phần sát

ý, chợt lại hồi phục, từ trong tay áo lấy ra giấy ghi sinh thần bát tự(**) của
Văn Thư, ngón tay vận sức, tờ giấy như tên bắn về phía kẻ đang ngồi:
"Người này."

Người nọ kẹp hai ngón tay, vững vàng bắt lấy tờ giấy, bàn tay lộ ra

trong hắc y cũng là màu trắng tử khí như trên mặt. Con mắt đen đến không
thấy đáy nhìn lướt qua tờ giấy thô thô, đứng đầu Địa Phủ lại thảm thảm
cười lên: "Phàm nhân đã cởi phàm thai, không trong vòng quản lý của Địa
Phủ. Hồn phách rơi vào đài Luân Hồi lại càng không liệt vào trong Sinh Tử
Bộ. Không án để tra."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.