TƯ PHÀM - Trang 84

tài nói: "Nhị thái tử đã lâu không tới rồi, thật là rất muốn nghe chuyện vật
nhân gian một chút mà."

Hắn lúc này mới lên lại tinh thần, thì ra mấy ngày gần đây hắn mới

xuống nhân gian một lần, thôn trang, khói bếp, đồng ruộng, đèn hoa... Rủ rỉ
nói tới những chuyện nghe chuyện thấy ở nhân gian, cũng nói thật sinh
động.

Lan Uyên trước khi đi còn không quên dặn dò y: "Nếu có chỗ khó ở

thì hãy tới tìm ta, Thiên giới này còn có chuyện Lan Uyên ta không thể lo
liệu sao?"

Văn Thư chớp mắt cười, tặng hắn một vò Quỳnh Hoa Lộ tự ủ: "Gần

đây thân thể không tốt, sợ rằng sau này cũng không làm nổi nữa. Một vò
này coi như là tặng Nhị thái tử lưu lại làm kỉ niệm."

Lan Uyên kinh ngạc thu hồi quạt trong tay nhìn y.

Văn Thư nói: "Có lẽ không lâu nữa sẽ có thể nhìn thấy nhân gian

trong miệng Nhị thái tử rồi."

Hắn vẫn còn ngờ vực, Văn Thư cười mà không nói.

Mà có khả năng hơn, là vĩnh viễn không nhìn thấy.

~*~

Trang sách trong tẩm điện vĩnh viễn cũng không sắp xếp xong, nhưng

Văn Thư vẫn vùi đầu làm, bởi vì một khi ngừng tay thì liền có ý nghĩa thỏa
hiệp, sau này không còn sức hy vọng gì nữa.

Úc Dương Quân không còn hỏi y có phải sẽ đi hay không nữa, mỗi

ngày thỉnh thoảng trở về liếc nhìn một cái, vẻ đầy đắc chí giễu cợt phí hoài
công sức của y. Từ nhỏ đã không có chuyện không thuận theo tâm hắn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.