TỨ QUÁI TKKG - Trang 112

Tarzan. Loại mèo đen này đối với những kẻ mê tín là con vật gieo tin dữ số
một. A, Tarzan có phải là thằng ưa dị đoan không? Chắc chắn là không, tuy
vậy hắn cũng hơi nổi da gà, dù hắn biết chắc một trăm phần trăm rằng trên
giường ngủ thằng Tròn Vo giờ này đang vừa nhai sôcôla vừa cầu nguyện
cho hắn.
Đã đến nhà hàng TRATTORIA. Quán mở cửa và có vẻ liêu trai dưới ánh
đèn. Hắn liếc mắt nhìn vô quan sát. Khoảng hai mươi thực khách có thể
đếm được, đa số là người Italia. Một kẻ lãng du nào đó đang vặn bài hát
Palloma. Tarzan nghe lòng mình dịu lại.
Hắn dừng xe đạp ở ngay khoảng sân sau, chỗ dẫn vào cánh cửa hậu nhà
bếp đầy bí mật.
- Suỵt!
Tarzan ngó dáo dác. Chân trái hắn vẫn đặt trên bàn đạp để có thể phóng
xe đi bất cứ lúc nào.
- Suỵt!
Một lần nữa tiếng “suỵt” cất lên và tiếp theo là một tràng cười khoái trá.
Cái màn cười biểu diễn này chỉ có ở thằng Máy Tính Điện Tử, chẳng lẽ…
Tarzan quát khẽ:
- Mày… hả Karl?
Quả y như rằng, thằng quân sư nhô ra khỏi bóng tối. Nó đội cái mũ trượt
tuyết màu trắng pha đỏ và khoác áo mưa giống hệt Tarzan. Nó run rẩy có lẽ
vì lạnh và vì… phục kích thằng bạn học quá lâu.
- Tao đợi mày đúng nửa tiếng. Tao đã suy nghĩ kỹ về chuyện này, mày
không thể liều lĩnh một mình được.
- Gia đình mày có biết mày…
- Yên tâm đi Tarzan. “Ông bà già” tao đến nhà người quen và sẽ không
trở về nhà trước nửa đêm. Họ nghĩ rằng tao đã lên giường ngủ.
- Thôi cũng… được, lỡ rồi. Trong vòng nửa tiếng đợi tao, chắc mày
cũng…
- Vâng, thưa đại ca. Bộ nhớ của tao hoạt động rất tỉ mỉ: một số khách ra
khỏi quán TRATTORIA đã sử dụng lối vào sân như nhà vệ sinh ngoài trời.
Toàn… đàn ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.