TỨ QUÁI TKKG - Trang 264

trong một cách hợm hĩnh.
Bể bơi lớn thật có… uy với những cầu nhảy lát gạch men xanh lá cây.
Ngoài thành bể bơi được phủ toàn cát biển. Rồi hàng loạt chiếc ghế xen kẽ
với một rừng cọ. Chưa kể một bar rượu với những chiếc ghế cao trước
quầy. Sau đó thì đến… vẹt, cả một bầy vẹt đủ màu đỏ, xanh, vàng uốn éo
trên một thanh ngang như làm xiếc. Chỉ thiếu mấy con khỉ chuyền trên
những cành cọ là ngoại cảnh ngôi nhà trở thành rừng Phi Châu.
Có ít nhất hai chục người lớn hoặc ngâm mình dưới hồ bơi hoặc đung đưa
thân thể ở quầy rượu. Họ gần như để nguyên mũ nón của một cuộc hội hóa
trang, cụng ly chúc mừng nhau và bơi lội tung tóe như con nít. Tiếng cười
hả hê vang tới ngoài đường.
Tarzan nhìn vào. “Gia đình Eco đang mở hội hóa trang. Có điều không thấy
thằng Detlepho”. Hắn nghĩ bụng như vậy và bấm chuông trước cổng – một
cái cổng… quý tộc, bằng cách khép mở tự động.
Một nhân vật của thời hoàng kim hiện ra với quần đen ủi lòi li bén như dao,
áo ghilê kẻ sọc, sơ mi trắng toát và thắt nơ ở cổ. Ông này nhìn Tarzan qua
đôi mắt lơ láo của một con cá có… hai chân trên bờ.
Tarzan lịch sự:
- Chào ông, cháu cần gặp Detlepho. Ông hãy nói tên cháu là… Tarzan.
- Gặp… cậu cả hả, để tôi xem.
Dáng ông ta đi lên cầu thang cứng đơ như nuốt phải một cái thước.
Năm phút trôi qua dài cỡ năm giờ.
Người quản gia không quay lại nhưng Detlepho Eco đang từ cầu thang đi
xuống. Gã đang nghĩ gì trong đầu? Lo sợ hay khinh thị, Tarzan chẳng màng
quan tâm. Detlepho đi đôi ủng cao tới mắt cá chân làm từ loại da mềm mại
nhất tiến lại gần.
Detlepho lên tiếng khi còn cách Tarzan ba bước:
- Hình như tao đã gặp mày ở đâu. Mày đổi tên đi, cái tên Tarzan nghe giống
một con khỉ.
Tarzan gật gù:
- Ừ, có lẽ vậy. Hình như chúng ta gặp nhau trong khu rừng của thành phố,
nơi tôi đã dạy anh lẫn bạn anh một bài học nhớ đời. Còn sau đó thì “tao ngộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.