TỨ QUÁI TKKG - Trang 333

những hình hài dị dạng: còng gập, gù lưng, què chân, vẹo xương sống. Rõ
ràng loại sản phẩm méo mó, bệnh hoạn kia chỉ dành cho những ai thích
cảm giác mạnh lúc 0 giờ.
Lũ trẻ trân trối nhìn đám đồ vật cổ quái.
Storuethe cười rờn rợn:
- Các bạn chắc chưa hề thấy một công trình nào giống công trình này. Phải
nói là “kỳ quan” mới đúng. Ờ, tôi là một nghệ sĩ ngoại hạng. Không sáng
tác những cái mà các thợ khắc bình thường vẫn làm. Sáng tác kiểu đó thì
thà chặt tay mình còn hơn. Tôi quan tâm đến những sinh vật bên lề nhân
loại. Các bạn hiểu chứ, tác phẩm của tôi phục vụ một thế giới bi thảm có
thực. Hà hà, tuy khó bán những chúng vẫn là những kiệt tác bất hủ.
Karl Máy Tính nói bằng giọng khô khan:
- Những bức tượng chạm trổ rất khéo, nhưng chỉ thích hợp với một sở thích
đặc biệt.
- Sao? Chú “cận thị” này định nói gì?
- Có nghĩa là cháu thích những gì hợp với thẩm mỹ nhân loại hơn.
- Vậy chú mày quan niệm thế nào là cái đẹp?
- Dĩ nhiên, thật khó phân định rõ ràng, thưa ông. Chẳng qua đây chỉ là sở
thích của cháu.
- A, sở thích. Ôkê. Tôi đồng ý. Tôi cũng có một sở thích đặc biệt. Tôi là
một con người ngoại hạng. Một nghệ sĩ…
Ông ta đột ngột ngừng bặt vì tiếng kính vỡ loảng xoảng vang lên từ phòng
khách. Không nói thêm một lời nào, Storuethe lồng lộn lao qua đám trẻ như
một kẻ hóa rồ.
Bọn chúng cũng nhanh chóng nối gót ông ta vô phòng khách và… chưng
hửng vì tấm kính cửa sổ đã không còn nữa. Trên thảm, sờ sờ một cục đá
lớn bằng nắm tay.
Storuethe rú lên rùng rợn như một con sói tru. Ông ta nhảy hai bước là tới
bên cửa sổ. Coi, Tarzan vẫn còn kịp trông thấy hai thằng nhóc đang sử
dụng một con dao bấm cứa phăng bụi hướng dương dọc hàng rào.
Phựt, phựt… Trong nháy mắt, bụi hoa tuyệt đẹp chỉ còn trơ bốn cuống hoa
cao ngang thắt lưng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.