TỨ QUÝ CẨM - Trang 1030

“Cẩn Khê có suối nước nóng, ở đó lại ấm áp hơn, có lợi cho nàng

dưỡng bệnh.”

Giọng của Sở Mậu trầm và ấm áp, A Vụ không cảm nhận được bất cứ

sự bất mãn nào trong đó, nhưng cảm giác như hắn đang châm chọc mình
liền thấp giọng đáp: “Thiếp sẽ sai người nói với Hách ma ma một tiếng.”

Ngày hôm sau, A Vụ đúng là bị “mồm quạ đen” của tên Sở Mậu đó vận

đúng, tối qua nàng lăn lộn khó ngủ, ngủ dậy thì cảm thấy đầu nặng chân nhẹ,
mặt hơi đỏ. Nàng cố gắng kìm nén cơn mệt mỏi ngồi xe ngựa, cảm thấy
trong nhà có Hách ma ma quản lý, nàng cũng nhẹ bớt việc hơn, ít nhất
không phải vì sự nổi hứng nhất thời của Kỳ Vương điện hạ mà mang bệnh đi
sắp xếp mọi việc.

Chuyến đi đến biệt viện Cẩn Khê do sắp xếp đột ngột nên chỉ có A Vụ

và Sở Mậu, Hách ma ma phải ở lại phủ vì đúng ngày rằm tháng Giêng sẽ có
không ít bạn bè đến chơi, lại thêm cả những tấm thiệp mời bay đến như
tuyết rơi.

Biệt viện Cẩn Khê nằm ở dưới ngọn núi mát mẻ, trong lành của ngoại

ô, đó là biệt viện tránh nóng của hoàng gia. Trưởng Công chúa Phúc Huệ
cũng có một biệt viện, nhưng không có suối nước nóng.

Xe ngựa mới vào đến cổng lớn của biệt viện, A Vụ đã ngửi thấy mùi

hương của hoa mai, không ngoài suy đoán của nàng, hoa mai trong biệt viện
Cẩn Khê có thể dùng từ “tươi sáng, rực rỡ” để hình dung.

Chỉ là A Vụ không có tinh thần thưởng lãm phong cảnh đẹp đẽ này,

nàng mệt đến nỗi Tử Phiến và Tử Trụy phải dìu nàng xuống xe, gió thổi vào
người đã muốn rơi nước mắt.

A Vụ mặc dù khó chịu vì ốm mệt, nhưng trong lòng thì vui sướng vì

bệnh đến thật đúng lúc, ít nhất cũng xóa hết được sự hoài nghi việc tối qua
nàng giả ốm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.