TỨ QUÝ CẨM - Trang 1156

Trưởng công chúa Phúc Huệ đứng trên tháp Thụy Chân của chùa Đại

Từ nhìn xuống thiền viện của thiền sư Huệ Thông, cười lạnh. “Thật không
ngờ Kỳ Vương cũng có ngày quan tâm đến sinh tử của con người.”

Giả ma ma đứng bên cạnh Trưởng công chúa Phúc Huệ “dạ” một tiếng.

“Nếu ta không đích thân đến xem thì ai nói ta cũng chẳng thể tin nổi.

Ta cứ nghĩ hắn và bà mẹ đã mất của hắn là hố băng cơ đấy.”

Giả ma ma không nói gì, cũng biết lúc này Trưởng công chúa không

cần bà đáp lại.

“Ngươi nói xem, có phải phu thê chúng đang cùng diễn kịch không?”

Trưởng Công chúa Phúc Huệ nheo mắt.

Hách ma ma càng không dám nói gì, nếu bảo không phải thì khó tránh

bị chủ tử nghi ngờ, nếu bảo phải thì bà lại thấy sự thực không giống thế.

Trưởng Công chúa Phúc Huệ lặng lẽ đến rồi lại vội vàng rời đi, không

ai chú ý.

Trong tiểu viện, cánh cửa phòng thiền cuối cùng cũng mở, người đầu

tiên bước ra là Huệ Thông thiền sư, ngài nói với Sở Mậu đang bước đến:
“Vương gia đi xem đi!”

Sở Mậu vội vàng bước vào, suýt chút nữa thì đâm vào Huệ Năng vừa

bước ra. Trong phòng thiền, A Vụ vẫn nằm yên, Sở Mậu không dám bước
đến gần. Cho đến khi hắn thấy môi của A Vụ hơi động đậy, nói gì đó nhỏ
như muỗi kêu.

Vai và lưng đang cứng đờ của hắn bỗng co rúm lại, quỳ xuống đất,

miệng lẩm bẩm câu kinh Phật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.