TỨ QUÝ CẨM - Trang 1157

A Vụ mơ màng cảm giác môi mình có vài giọt nước, cổ họng rát như

lửa đốt, bên tai luôn có người liên tục lầm rầm nói gì đó nàng nghe không
rõ, nàng không thể mở miệng được, chỉ cố gắng phát ra tiếng: “Đau, đau…”

“Đau ở đâu?”

A Vụ muốn nói với hắn là đau họng, nhưng lại không thể nói ra tiếng.

Sau đó thì cảm thấy nụ hôn tới tấp rơi xuống khắp mặt, vừa ẩm ướt vừa
nóng, A Vụ muốn giãy ra nhưng toàn thân như có phiến đá đè lên không thể
nào cử động nổi. A Vụ ra sức nói: “Không, không…”

“Gì cơ, nàng nói gì cơ?” Người đó tiếp tục hỏi: “Uống nước không, có

cần nước không?”

Đầu A Vụ đau như kim đâm, lại không thể nói được, nghe thấy từ

“nước”, nghĩ cũng tốt nhưng không nói được bèn cố gắng mở mắt, đáng tiếc
là mắt cũng chỉ thấy mờ mờ.

Sở Mậu thấy lông mi của A Vụ động đậy, cho là nàng đồng ý. “Lý Diên

Quảng, Lý Diên Quảng…”

Lý Diên Quảng nghe tiếng gọi, vội vội vàng vàng chạy vào. “Điện hạ!”

“Nước, mang nước lại đây!”

Lát sau, A Vụ cảm thấy người mình được đỡ dậy, có người đem cốc

nước đến bên miệng nàng, nàng cố sức uống, nhưng môi miệng lại không
nghe theo sự chỉ huy của nàng.

Cuối cùng, A Vụ cảm thấy miệng mình ấm nóng, kinh hãi phát hiện ra

đó là gì, trong lòng hận chỉ muốn cắn chết người nào dám bón nước cho
nàng, nàng kiên quyết ngậm chặt miệng lại, kết quả lại bị người đó ép cho
tách ra, một dòng nước ấm chui vào.

A Vụ tức đến nỗi ngực muốn nổ tung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.