TỨ QUÝ CẨM - Trang 1163

“Nàng nằm xuống đi, ta đi thay quần áo, có việc gì thì gọi ta.” Sở Mậu

nói xong rồi xoay người bước vào sau tấm bình phong.

Đầu óc của A Vụ vô cùng hỗn loạn, cố gắng không nghĩ đến chuyện

vừa xảy ra. Nàng không biết vì sao mình chỉ ốm có một trận thôi mà khi tỉnh
dậy lại thấy Sở Mậu biến thành con người khác hẳn, hầu hạ nàng thay quần
áo, tắm gội đã đành, đằng này còn… cũng không nề nà. Mắng hắn hạ lưu,
vô sỉ ư, nhưng hắn có vẻ chăm sóc nàng rất nghiêm túc mà.

Hơn nữa khi nằm yên tĩnh trên giường thế này, A Vụ mới phát hiện ra

rằng, thì ra nàng không ở Ngọc Lan Đường, xem hình dáng phòng ốc, nàng
đoán mình đang ở Băng Tuyết Lâm, nơi mà Sở Mậu không cho phép nàng
bước vào.

Sở Mậu thay chiếc áo choàng hoa văn hình mây màu xám bạc lẫn đỏ

tím, đầu đội mũ ngọc bích, trâm cài bạch ngọc, vóc dáng cao quý, chẳng ai
ngờ vừa nãy hắn lại hầu hạ người ta thay quần áo, A Vụ không khỏi cảm
thấy châm biếm.

Mặc dù A Vụ có muốn phủ nhận hàng trăm lần thì nàng cũng biết rằng,

trong lúc nàng ngất lịm đi như thế, đây không phải là lần đầu tiên Sở Mậu
thay xiêm y giúp nàng, cũng không phải lần đầu tiên hắn tắm cho nàng,
dùng miệng mớm thuốc cho nàng thì cũng không biết bao nhiêu lần rồi.

“Để ta đọc một đoạn kinh cho nàng nghe nhé!”

Lúc này, A Vụ mới trông thấy một chuỗi tràng hạt trong tay của Sở

Mậu. Hắn ngồi trên chiếc ghế đôn bọc nhung cạnh đầu giường, lấy cuốn
kinh đặt trên bàn bên cạnh thấp giọng đọc.

Giọng của Sở Mậu vừa trầm ấm vừa tròn đều, lại thêm cảm giác cao

quý, lạnh lùng, chầm chậm cất lên rất vui tai, đáng tiếc A Vụ không có phúc
tận hưởng, nàng không hiểu Sở Mậu có bị đứt dây thần kinh nào không mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.