TỨ QUÝ CẨM - Trang 1180

“Hay là bảo Mi Nương hát cho nàng nghe nhé?”

A Vụ nhìn dáng vẻ của Sở Mậu chắc chắn không cho nàng đến Song

Giám Lâu xem tàng thư và tàng họa rồi, trong lòng vốn không vui, nhưng
đành phải gật đầu. “Lúc này điện hạ đến Nam Uyển mời Mi Nương liệu có
tiện không?”

“Lần trước không phải A Vụ nói cô ấy hát hay sao, thế nên ta đã đón cô

ấy về biệt viện, hai hôm nay ta nghĩ nàng cảm thấy buồn chán nên cho người
đón cô ấy về phủ rồi.” Sở Mậu bình thản nói.

A Vụ thầm nghĩ, không biết Sở Mậu có đang lấy nàng làm cái cớ để

đón Mi Nương từ Nam Uyển ra hay không, nhưng những ngày Mi Nương
sống ở Nam Uyển cũng không phải ngắn, nếu như đã muốn đón người ta thì
cũng không nhất thiết phải đợi đến bây giờ, cũng không cần lấy nàng ra làm
cái cớ làm gì, thế nên A Vụ không hiểu tâm tư của Sở Mậu.

“Vậy bảo cô ấy qua đây đi.” A Vụ nói.

Mi Nương không được vào Băng Tuyết Lâm, Sở Mậu bế A Vụ đến

đình Thiên Quang cách Băng Tuyết Lâm không xa. Đình Thiên Quang nằm
trên núi Cửu Sư, mùa đông có thể đốt lò sưởi ấm, nên cho dù tuyết rơi nhiều
trong đình cũng không lạnh, lại vô cùng phong nhã.

Mi Nương mặc bộ quần áo giản dị, trên đầu chỉ cài ba chiếc trâm ngọc,

ôm cây đàn cúi đầu chào A Vụ. “Vương phi vạn phúc!”

A Vụ cho Mi Nương ngồi, rồi sai Vấn Mai đang đứng bên cạnh dâng

trà. “Ở Vương phủ có quen không?”

Mi Nương nói: “Đa tạ Vương gia và Vương phi đã cho nô tỳ chốn dung

thân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.