TỨ QUÝ CẨM - Trang 1259

Hứa Thị và Long Thị, một người trầm tính, một người hoạt bát, Long

Thị từ lúc bước vào phòng thì luôn miệng cười nói, kể rất nhiều chuyện thú
vị ở quê nhà, A Vụ cũng chỉ cười nhạt lắng nghe.

Hứa Thị lén nhìn ngắm A Vụ, tai nàng đeo một viên ngọc màu xanh

lục, ánh sáng từ viên ngọc phát ra làm nổi bật làn da trắng nõn, gương mặt
mịn màng như trứng gà bóc, mũi thẳng cao, hơi vểnh lên, đôi môi màu đỏ
hồng, dù nhìn ở góc độ nào cũng đẹp khiến người ta ngây ngất, thần thái còn
toát lên vẻ cao quý nho nhã, người khác muốn bắt chước cũng không được.
Nàng là một tuyệt sắc giai nhân, cha nàng có địa vị cao quý, lại là thầy dạy
của Kỳ Vương, nên tự nhiên ánh sáng trong mắt Hứa Thị cũng u ám đi ba
phần.

Long Thị vừa nói vừa lén ngắm nhìn Vương phi, trong lòng cũng phải

thừa nhận nàng đẹp, nếu xét về nhan sắc, trưởng tỷ trong nhà cô còn đẹp hơn
cô, cũng yêu thầm ngưỡng mộ biểu ca cô, nhưng cuối cùng, biểu ca cô lại
không thích tỷ ấy.

Long Thị vẫn đang nói chuyện thì thấy bên ngoài vang lên tiếng thông

báo: “Vương gia đã về rồi.”

Hứa Thị và Long Thị đều đứng dậy, mặc dù Long Thị vẫn cúi đầu

nhưng ngực đã ưỡn ra, A Vụ bị hành động đó cuốn hút liền nhìn chằm
chằm, trong đầu không biết nghĩ gì mà mặt đỏ ửng lên.

Sở Mậu vừa bước vào, thấy tai của A Vụ đỏ ửng, màu ửng đỏ hòa với

màu da trắng ngần, vô cùng đáng yêu, không kiềm chế bước đến định véo
một cái thì nghe thấy hai tiếng chào yểu điệu “Vương gia”, liền dừng bước.

A Vụ thấy tia ngạc nhiên khó hiểu trong mắt Sở Mậu, cười nói: “Điện

hạ, đây là Hứa Thị và Long Thị mới vào phủ mấy ngày trước.”

Sở Mậu không thích mùi son phấn phả vào mũi mình. “Không phải bảo

các nàng không cần đến hầu hạ buổi tối sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.