TỨ QUÝ CẨM - Trang 1336

“Nàng chỉ cần luôn ở bên cạnh ta là được.” Sở Mậu nắm tay A Vụ rồi

hôn lên đó.

“Điện hạ vẫn chưa nói đến chuyện của Kim Quốc Nhĩ Hãn.” A Vụ đẩy

Sở Mậu ra.

“Kim Quốc Nhĩ Hãn là vua hoang dã vùng thảo nguyên, dũng mãnh

mưu trí, nếu không đã không thống trị được Lạc Bắc mười năm nay, đa số
thê thiếp của hắn đều là đàn bà Trung Nguyên, hơn nữa nàng cũng thấy là
hắn nói tiếng Hán rất lưu loát, như vậy hắn cũng hiểu rõ văn hóa Trung
Nguyên, ta nghĩ hắn có thể giúp ta hoàn thành việc thống nhất Hán Hồ.” Sở
Mậu nói.

“Điện hạ đã coi trọng hắn như vậy, sao vẫn phải vòng vèo như thế,

chẳng lẽ không thể nói chuyện trực tiếp với hắn?” A Vụ hỏi.

“Đàn ông ở thảo nguyên chỉ phục anh hùng. Nếu ta không hoàn toàn

đánh bại được Kim Quốc Nhĩ Hãn, tạm thời khuất phục dã tâm của hắn thì
chắc chắn sẽ xảy ra chiến tranh. Ta muốn đánh cho hắn hiểu rõ rằng, chỉ cần
một ngày triều Đại Hạ này còn có ta, thì Kim Quốc Nhĩ Hãn hắn không thể
nào đặt chân vào Trung Nguyên được!”

Lời của Sở Mậu tràn đầy khí thế, khiến A Vụ nghe mà cũng thấy nhiệt

huyết dâng trào, không kiềm chế nổi thơm lên má Sở Mậu một cái, nàng
thực sự thích dáng vẻ bây giờ của hắn.

Trong giây lát, cả A Vụ và Sở Mậu đều sững người, tai của A Vụ đã đỏ

như đá hồng ngọc, còn Sở Mậu thì nâng mặt nàng lên hôn cuồng nhiệt một
hồi.

“Ngủ sớm đi, ngày mai ta sẽ dẫn nàng đi báo thù.” Sở Mậu nói.

“Thiếp lấy gì để báo thù, chẳng lẽ dùng nắm đấm của thiếp?” A Vụ

cười giơ nắm tay lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.