TỨ QUÝ CẨM - Trang 1342

“Không phải chàng bảo cả đời này cũng...” A Vụ không cam tâm buột

miệng hỏi, nhưng chỉ nói được một nửa câu thì lại cảm thấy không thể hỏi
tiếp, nhìn bộ dạng của Sở Mậu giống như chưa từng nói câu này vậy, và
đương nhiên hắn cũng không nói gì.

A Vụ trở mình quay mặt vào trong.

“Cả đời gì cơ?” Sở Mậu hỏi. “Sao lại nói không hết câu thế?”

“Thiếp ngủ đây.” A Vụ bực mình không thèm để ý đến Sở Mậu nữa,

người phía sau thì hình như đã rất mệt, không thèm dỗ dành hay hỏi han gì
nữa. A Vụ tức quá, quá nửa đêm mới ngủ được, còn người phía sau thì thở
đều đều, ngủ rất ngon, thỉnh thoảng còn dụi đầu vào cổ nàng, tỏ ra rất thỏa
mãn.

Hai ngày sau đó, Sở Mậu bận rộn vô cùng, nào là chỉnh đốn quân ngũ

rồi đàm phán với Kim Quốc Nhĩ Hãn, gặp quan viên địa phương...

Tóm lại là một đêm một ngày A Vụ không nhìn thấy người đâu, thế nên

nàng quyết định ra ngoài xem sao. Từ trước đến nay, A Vụ không thích mùi
của đàn ông, huống hồ mùi đàn ông ở doanh trại thì tràn ngập khắp nơi, bình
thường A Vụ thường ở trong doanh trại, lúc này mở rèm ra, cố gắng chịu
đựng ánh mắt đói khát của một số người, như vậy thực sự không dễ dàng
chút nào.

A Vụ vừa bước ra khỏi lều thì nghe tiếng reo hò thấp thoáng phía xa.

“Hạ Xuân, sao lại ồn ào vậy?”

Hạ Xuân bất ngờ từ đâu bước ra cười, nói: “Điện hạ đang đấu vật với

Kim Quốc Nhĩ Hãn.”

“Đấu vật?” A Vụ không biết mình có nghe lầm hay không, nhưng nhìn

vẻ mặt của Hạ Xuân thì biết chắc chắn mình không nghe sai, đương nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.