TỨ QUÝ CẨM - Trang 1402

dù sao nàng cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý với sự thất thường, lúc nóng lúc
lạnh, trở mặt vô tình của hắn, nhưng hôm nay xảy ra chuyện của Nguyên
Dung Mộng mà Sở Mậu vẫn có thái độ này nên A Vụ mới thấy kinh ngạc.

A Vụ nghĩ ngợi một lát, đặt chén trà xuống, tự nói: “Điện hạ nghe nói

chuyện của biểu cô nương chưa?”

“Ừ, nghe nói Hoàng hậu nương nương giữ muội ấy ở trong cung ít

ngày.” Sở Mậu cười đặt chén trà bên cạnh A Vụ, ý muốn bảo nàng rót trà.

Giữ Nguyên Dung Mộng ở lại vài ngày chỉ là mấy lời vớ vẩn, A Vụ

không nghĩ là Sở Mậu sẽ tin, hắn đang đợi nàng nói với hắn đây mà.
“Không phải Hoàng hậu nương nương giữ cô ấy lại, lúc thiếp và cô ấy đến
cung Khôn Ninh thì Hoàng thượng đã ở đó, sau khi thấy biểu cô nương thì
vô cùng kích động. Hoàng hậu nương nương bảo thiếp xuất cung trước, cuối
cùng Đoàn Đức Hải mới nói với thiếp, Hoàng hậu muốn giữ biểu cô nương
ở lại ít ngày.”

Sở Mậu không nói gì, chỉ cười nhìn A Vụ. Da của nàng trắng mịn trong

suốt, dưới ánh đèn, có cảm giác như có một lớp thủy tinh mỏng, trong suốt
bao bọc lấy toàn bộ con người nàng, khiến người ta có cảm giác như nhìn
hoa trong sương, đưa tay muốn chạm vào nhưng lại sợ sương tan người biến
mất.

Chiếc áo màu nước mùa thu khiến nàng trông như nụ hoa lan khẽ nở,

ánh mắt của Sở Mậu theo phần cổ áo hơi mở lưu luyến ngắm phần xương
quai xanh, đã uống ba chén nước trà rồi mà hắn vẫn chưa hết khát, lúc ánh
mắt vô tình nhìn vào phần nụ hoa bên dưới, không biết có phải do sữa bò
của Lạc Bắc biết chăm sóc người hay không mà dáng vóc của A Vụ cũng
cao lớn hơn, ngay cả phần ngực cũng to lên khá nhiều, khiến mắt không thể
rời đi được.

A Vụ bị Sở Mậu quan sát từ trên xuống dưới một hồi, cảm giác như

tâm tư mình bị hắn nhìn thấu, chỉ thấy sợ hãi chứ không có bất cứ suy nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.