TỨ QUÝ CẨM - Trang 1410

Thêm nữa, mặc dù bây giờ Nguyên Dung Mộng không làm gì có lỗi với
nàng, nhưng nếu sống lâu ở phủ Kỳ Vương, ai dám đảm bảo sau này cô ta
không chắn đường của nàng. A Vụ thà phụ người chứ không bao giờ để
người phụ.

Lúc này, Sở Mậu từ phòng tắm bước ra, A Vụ thấy hắn chỉ mặc áo lót

thì biết tối nay hắn ở lại đây, Nguyên Dung Mộng vừa đi, hắn đã trở lại
Ngọc Lan Đường, điều này khiến A Vụ càng nghi ngờ việc hắn phủi sạch
trơn mọi thứ.

Có điều, đối với A Vụ, Sở Mậu đang nghĩ gì không quan trọng, quan

trọng là mọi thứ lại quay về quỹ đạo cũ.

A Vụ nghiêng đầu nhìn Sở Mậu đang dựa lưng đọc sách. “Lần này kẻ

xấu xa đưa biểu cô nương vào cung là thiếp, không liên quan đến điện hạ,
nếu tiện, điện hạ hãy vào cung giải thích với muội ấy, chàng và muội ấy
không nên xa cách.”

Lời này của A Vụ là rất thật lòng, nàng chỉ sợ Sở Mậu ngại mình,

không thể đối xử tốt đẹp với Nguyên Dung Mộng như trước đây. Tuy nhiên
nàng không thể nói rõ ràng là Sở Mậu hãy cứ thân thiết với Nguyên Dung
Mộng, chỉ cần đối xử tốt với nàng một chút là được, nàng cam tâm tình
nguyện chịu đựng vì hắn. Điều A Vụ muốn biểu đạt là nàng không để tâm,
chỉ cần Nguyên Dung Mộng không bước vào địa bàn của nàng thì cho dù Sở
Mậu có tình cảm với cô ta, A Vụ cũng có thể nhắm mắt làm ngơ.

Đương nhiên A Vụ cũng không hy vọng Sở Mậu sẽ khen nàng vì câu

nói này, dù sao cũng chẳng phải việc gì vẻ vang, nhưng không ngờ, phản
ứng của hắn lại hoàn toàn khác.

“Nàng nghĩ tình cảm của ta dành cho nàng có thể tùy tiện đem ra đùa

bỡn người khác sao?” Sở Mậu đứng dậy, ném cuốn sách “cạch” một cái
xuống đất, xỏ giày vải bước ra đầu nhà. Một lúc sau thì nghe thấy tiếng cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.