TỨ QUÝ CẨM - Trang 142

“Chúng ta một lòng một dạ bảo vệ chủ, nhưng nếu xảy ra chuyện gì,

tiểu thư liệu có bảo vệ chúng ta không?” Tử Phiến tiếp tục hỏi.

Tử Nghiên thở dài nói: “Phận nô tỳ là thế mà! Tiểu thư đứng ra bảo vệ

chúng ta thì tốt, nếu không bảo vệ được thì chúng ta cũng hết lòng hết dạ với
chủ rồi.”

Tử Phiến nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu. “Vậy muội sẽ nghe theo tỷ.”

Hai người trầm mặc hồi lâu, sau đó Tử Phiến lên tiếng trước: “Tỷ có

cảm thấy tiểu thư nhà chúng ta đã biến thành một người khác hẳn không?”

Tử Nghiên thầm kinh ngạc nhưng không đáp, thị không hiểu rõ ý của

Tử Phiến.

“Có câu: “Đọc sách khiến người ta sáng suốt, người học nhiều khí chất

cao sang”. Tử Nghiên, tỷ nói xem có phải tiểu thư nhà chúng ta đọc nhiều
sách nên mới thay đổi không?”

Tử Nghiên nghe thấy thế thì thở phào, lộ ý cười. “Đương nhiên là như

vậy rồi. Không phải người xưa có câu: “Trong sách tự có ngàn bồ thóc.
Trong sách tự có ngàn lầu vàng

[1]

” ư? Đây chính là khí chất cao sang, một

anh học trò nghèo chăm chỉ đọc sách sau này cũng tài đức hơn người, huống
hồ là thiên kim tiểu thư con nhà quý tộc.”

[1]. Trích trong bài thơ của Tống Chân Tông Triệu Hằng (Trung Quốc).

Tử Phiến gật đầu đồng ý với cách nghĩ của Tử Nghiên.

Tuy nhiên, trong lòng Tử Nghiên thì không cho là vậy, từ trước tới nay

tính thị tỉ mỉ hơn Tử Phiến, tuổi cũng lớn hơn, những thay đổi của tiểu thư
trong gần một năm qua thị nhìn thấy rõ ràng, không phải thay đổi từ từ, mà
là thay đổi hoàn toàn, cảm giác như tiểu thư sau một giấc ngủ dài liền biến
thành con người khác vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.